Lúc Cố Duệ đang cảm thấy nghi hoặc, Lý Đại Hùng bỗng nhiên đi ra ngoài…
“Cậu đi đâu đấy?”
“Cô đừng chộn rộn… Khỉ, hình như tôi ngửi được mùi gì đó…”
Sao?
Cố Duệ ngẩn ra. Cô ngẩng đầu nhìn về hướng mấy người quản gia, sau đó đưa mắt ra hiệu cho Lý Đại Hùng.
Lý Đại Hùng ngầm hiểu. Cậu hiểu người mà đám người kia tập trung sự chú ý vào là Cố Duệ, không phải cậu. Cho nên…
Lý Đại Hùng lắc lư dạo trong bụi cỏ. Quản gia vốn dĩ chú ý đến hành động của cậu ta nhưng trong phút chốc ông ta lại tập trung nhìn về phía Cố Duệ. Ông ta thấy cô lấy thứ gì đó từ trong túi ra.
Thứ gì đó trong suốt. Ông ta rất tò mò muốn biết đó là gì. Phía bên kia, Cố Duệ đã cất tiếng gọi ông ta đi đến.
“Tiểu sư phụ, ngài cần gì?”
“Các người còn dùng nước dưới này không?”
“Không dùng đến. Sau khi xảy ra chuyện, chúng tôi không dùng đến nước ở giếng này nữa.”
Cố Duệ gật đầu. Cô thả Bạch Tàm Ti xuống giếng...
Khi chạm đến đáy giếng…
“Năm trượng ba?”
“Đúng thế. Tiểu sư phụ dùng sợi dây trắng này để đo sao? Thật tài giỏi!”
“Bình thường thôi. Nhưng mà, giếng nước nhà các người sâu thật, giếng bình thường chỉ sâu bốn trượng.”
Quản gia nghe vậy thì cười nói: “Có lẽ là do mạch nước ngầm ở đây quá sâu. Nhưng… tiểu sư phụ chỉ đo chiều sâu thôi sao?”
Cố Duệ lưu ý thấy vẻ mặt quản gia thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713071/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.