“Tôi vừa đến đây, có thể phát hiện ra gì chứ?” Cố Duệ liếc Lý Đại Hùng một cái.
“Cô đừng đánh trống lảng, tôi hỏi là hỏi bên kia kìa… Là nơi thằng nhóc kia ở.”
Tuy Lý Đại Hùng không thích thằng nhóc hư hỏng kia nhưng so với Cố Duệ, cậu ta vẫn thấy tội nghiệp thằng nhóc kia một chút. Lời nói cũng không cay nghiệt lắm.
Cố Duệ ngạc nhiên, sao hôm nay tên này lại nhạy bén đột xuất vậy.
“Sao cậu biết tôi phát hiện ra điều gì?”
“Nếu cô không phát hiện ra điều gì thì sao lại nhiệt tình như thế? Trước giờ cô đâu có thích lo chuyện bao đồng, trừ khi cảm thấy hứng thú.”
Nếu cảm thấy hứng thú thì chắc chắn cô đã phát hiện ra vấn đề gì đó.
Lý Đại Hùng tuy không thông minh nhưng đã sống chung với Cố Duệ hai năm, vào sinh ra tử với nhau không biết bao nhiêu lần, sao có thể không hiểu cô.
Cố Duệ nghe Lý Đại Hùng nói một hồi rồi nhàn nhạt nói: “Cậu ở trên cây lâu như vậy, không phát hiện ra cái cây và tòa lầu kia đều rất cao sao?”
“Hử? Đúng thế, rồi sao?”
“Sao?” Cố Duệ cười: “Nơi đó trống trải như vậy, xung quanh đều là cây lựu nhưng tầm nhìn từ đó đến cái giếng này không bị ngăn trở. Hơn nữa, thằng nhóc kia ở lầu hai, độ cao vừa vặn nhìn tới nơi này. Lấy tính cách và xuất thân, nhóc đó chắc chắn không có bạn ở nhà họ Trần. Cả ngày ở trong tòa lầu kia vẽ tranh viết chữ, cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713065/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.