Vì trời mưa phùn nên ba bài luyện tập hôm nay bị hủy. Nhưng Cố Duệ vẫn phải học Hàng Ngữ. Bởi vì biểu hiện tối hôm qua quá kém, thêm việc trước giờ học Hàng Ngữ rất dở, Lý Đại Hùng phải học lại cùng với Cố Duệ. Biết sao được, cần cù bù thông minh mà.
Nhưng điều không ngờ là, Yêu Yêu là người dạy Hàng Ngữ cho bọn họ.
“Sư phụ xuống núi xử lý chuyện cái xác của tên yêu râu xanh kia, sư tổ thì say rượu… Cuối cùng vẫn là sư huynh ra tay.”
Lý Đại Hùng bĩu môi. Cậu thể hiện thái độ coi thường ra mặt với hai người có thân phận lớn nhất Khuê Sơn kia.
Từ vẻ mặt của cậu ta, Cố Duệ có thể nhìn ra trước kia cũng là Yêu Yêu dạy Hàng Ngữ cho cậu ta.
“Khỉ, có lẽ cô còn chưa biết. Yêu Yêu là thiên tài học Hàng Ngữ đấy. Lúc mười hai tuổi, anh ấy đã thuộc hết tất cả Hàng Ngữ của núi Khuê Sơn chúng ta rồi.”
Tuy Hàng Ngữ cũng là một loại ngôn ngữ, nhưng lại chưa hoàn chỉnh. Có thể nói, loại ngôn ngữ này không phải là loại ngôn ngữ duy nhất không hoàn chỉnh.
“Trước mắt, trong Hàng Đạo có tổng cộng chín trăm chín mươi tám chữ. Ký ức, cách viết, cách niệm, cách sử dụng của mỗi một chữ đều yêu cầu người thi triển phải có ý niệm và ngộ tính mạnh mẽ.”
“Nghe có vẻ rất khó…”
Cố Duệ cảm thấy điều này thật thần kỳ. Cô nhớ lại chín năm phải học môn giáo dục bắt buộc – ngữ văn, rồi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713030/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.