Thục Sơn có một vị tiên hiền họ Lỗ từng nói một câu, nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của ta.. Nhưng phú bà có khả năng đổi cho ta một thanh kiếm tốt.
Cổ nhân nói không sai.
"Có sao đâu, chúng ta là bạn tốt nha." Tiểu phú bà lôi kéo hắn nói.
"Không được, vô công bất thụ hưởng." Sở Lương kiên quyết lắc đầu.
Những vật nhỏ như Tụ Khí Đan nói nhận thì nhận. Phi kiếm đắt như vậy, hắn tuyệt đối không thể không công mà nhận được.
"Được rồi.." Từ Tử Tình bĩu môi, dường như có chút không vui.
"Vậy Từ sư muội, ngươi từ từ lựa chọn, ta đi về trước á." Sở Lương cáo từ nói.
"Ngươi còn gọi ta là Từ sư muội, ngươi cũng từng nói chúng ta là bằng hữu, vậy ngươi hãy giống như bọn họ, gọi ta là Tử Tình nha." Tiểu cô nương còn nói thêm.
"Được rồi, Từ sư muội." Sở Lương dứt khoát đồng ý.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, từ trên lầu lại đi xuống một người, nhìn thấy Từ Tử Tình, lập tức gọi: "Tử Tình sư muội!"
Quay đầu nhìn lại, là một tên đệ tử trẻ tuổi có dáng người thon gầy, xương gò má cực cao, hai mắt hẹp dài, mặc áo nho trên người nhưng cũng không có một tia khí chất văn nhã nào.
Đằng sau còn đi theo hai sư huynh đệ có cùng cách ăn mặc, nhìn họ giống như là dáng vẻ của người hầu.
Từ Tử Tình vừa trông thấy người này, lông mày nhỏ lập tức nhíu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-cong-tu-tram-yeu/2865191/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.