"Chuyện này cũng là vì đại nghiệp của sư tôn nha." Sở Lương thành khẩn nói.
Thời thời khắc khắc quán triệt lấy nghệ thuật ngôn ngữ.
"Ừm..." Đế Nữ Phượng nâng cằm lên, ống tay áo trượt xuống một nửa, lộ ra một đoạn tay trắng nõn: “Ngươi cần thần thông, pháp khí, vi sư có thể giúp ngươi suy nghĩ một số biện pháp... Thế nhưng ngươi đòi tiền, ta thật sự không có."
"Lương tháng của sư tôn ở Thục Sơn không thấp mà? Hơn nữa không phải nói phong chủ còn có cấp phát ngoài định mức..." Sở Lương cẩn thận hỏi.
Thật ra trước kia hắn cũng hết sức buồn bực, Ngân Kiếm Phong của bọn hắn vẫn luôn là dáng vẻ nghèo kiết xác, từ nhỏ đã thành thói quen nên cũng không cảm thấy gì cả.
Nhưng sau này lớn lên, nhìn thấy các phong khác đều rất giàu có thì khó tránh khỏi cảm thấy kì quái. Nhất là Ngân Kiếm Phong chỉ có một đệ tử là hắn này, cũng không tồn tại phân chia tài nguyên nào.
Cho dù mỗi tháng sư tôn có thể cho hắn một chút tiền tiêu vặt, tích lũy lại thì chắc cũng đủ mua thanh phi kiếm.
"Haiz." Đế Nữ Phượng thở dài: “Chút tiền này đủ làm gì chứ... Vi sư hiện tại không chỉ trên người không có đồng nào mà còn thiếu một khoản nợ lớn ở bên ngoài đấy."
"Sao lại thế?" Sở Lương nghi hoặc.
Đế Nữ Phượng vỗ vỗ hồ lô rượu bên hông mình: “Ngươi cho rằng loại rượu có thể làm cho tu vi như ta đây uống say lại dễ mua như vậy sao? Túy Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-cong-tu-tram-yeu/2865186/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.