Chuyện này là đương nhiên, cũng không đúng cho lắm. Nếu như tôi bên ban tổ chức, đi chọn đoạn phim quảng bá cho người mẫu xuất thân từ Trung Quốc, ắt hẳn cũng sẽ chọn nó, nó dường như chứa đựng tất cả những ý vị của cổ đại phương Đông, hồng y tuyết trắng, đạp sa mà đi, không có gì thích hợp bằng.
Ngoài những điều trên ra chỉ có một nhược điểm: Bộ ảnh này là do tôi chụp.
Con mẹ nó chứ lúc tôi nghe được tin này tôi sắp tắt thở đến nơi, nếu như ban tổ chức chọn những bộ ảnh trước đó nữa của Lam Sơn, cho dù là hai bộ và một năm rưỡi trước đều không sao cả, ngay cả do người khác chụp cho Lam Sơn cũng chẳng sao, tôi cũng không để bụng mà thậm chí còn vỗ tay chúc mừng. sai ở chỗ đây là bộ ảnh đầu tiên và duy nhất tôi chụp cho Lam Sơn kể từ khi phát bệnh. Tôi biết rằng tôi có thể kết hợp những yếu tố này tốt hơn nữa, dùng chúng tạo nên một đỉnh cao mới trong con đường sự nghiệp của Lam Sơn, nhưng hiện giờ tôi không làm được, thực lực của tôi không đáp ứng được dã tâm mình.
Như thể tôi đang tham gia một cuộc đua đường dài và chạy ở vị trí đầu tiên, khi chỉ còn cách vạch đích hai mét, tôi bất ngờ nhấn nút tạm dừng cuộc đời. Hoa, tiếng vỗ tay, sự cổ vũ, tất cả những điều tốt đẹp đều dừng lại, vạch đích cách một cánh tay thôi nhưng đối với tôi thì thấy được mà không thể chạm tới, tôi cực kỳ khó chịu, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu/1423743/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.