“Chuyện gì vậy?”
Trong bàn làm việc của tổng giám đốc, Phó Diệc Phàm thản định hỏi.
Thang Hưng Hiền lắc lắc đầu: “Đối phương nói là bạn của anh.”
“Bạn của tôi?” Phó Diệc Phàm dừng công việc trong tay, có chút nghi ngờ đứng dậy khỏi bàn làm việc, đi thẳng ra ngoài cửa phòng.
Lúc anh vừa đi đến cửa của phòng làm việc tổng giám đốc, Tần Sơ Hạ đột nhiên vội vội vàng vàng đâm sầm vào người anh.
Cô chạy quá nhanh, sau khi đụng vào ngực anh, liền loạng choạng suýt ngã. Phó Diệc Phàm liền giơ tay đỡ cô, cô mới có thể đứng vững.
“Phó Diệc Phàm, tôi..".
Không đợi Tân Sơ Hạ nói hết, Phó Diệc Phàm liền lập tức buông tay cô ra, đi lướt qua người CÔ.
Trợ lý Thang Hưng Hiền của anh đi đến, chào hỏi Tần Sơ Hạ một câu: “Chào cô Tần!” Rồi liền đi theo Phó Diệc Phàm.
Hai người đi rất vội vàng, giống như phát sinh chuyện gì không tốt.
Ngoài ra khi cô đi đến, cũng nghe được một số tin đồn không hay thế là liền lập tức quay người đi theo Phó Diệc Phàm.
Tần Sơ Hạ đi theo Phó Diệc Phàm đến một bãi đậu trực thăng của một tầng lầu cao trong tập đoàn.
Những người đứng xem, còn có một số nhân viên khá rảnh rỗi trong tập đoàn, chỉ là Tần Sơ Hạ không có ngờ lại có cả Tống Vân Thùy.
Dù sao, Tổng Vân Thùy cũng không giống như kiểu phụ nữ thích hóng hớt.
Lúc trực thăng hạ cánh xuống sân bay, ngoài mười chiếc trực thăng màu xanh trắng có logo Vân Hàng và bộ đồng phục màu xanh trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810669/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.