Tần Sơ Hạ mím môi, u ám trừng mắt nhìn bóng lưng đang rời đi của Tần Vũ Bảo.
Sau khi rời khỏi phòng VIP cô ta vô tình nhìn thấy thời gian trên đồng hồ treo tường, vì vậy cô lấy điện thoại di động ra và bấm vào số điện thoại di động của Viêm Ái Linh.
Giờ này, có lẽ công chúa điện hạ đã đến Viêm Phù rồi. Điện thoại reo một lúc lâu mới có người trả lời.
"Công chúa, cô đã đến Viêm Phù chưa?" Tần Sơ Hạ quan tâm hỏi.
"Ừm, tôi tới rồi" Trong ống nghe, giọng của Viêm Ái Linh hơi khàn. Tân Sơ Hạ không thể không nhíu mày: "Công chúa, cổ họng của người không thoải mái sao?" "Có lẽ là do nước và khí hậu ở đó. Sau khi trở về, tôi cảm thấy hơi khó chịu" "Vậy cô nên gọi ông ngoại tôi đến xem cho cô một chút." "Được thôi." "Sẵn tiện, thưa công chúa, chuyện về Mộc Miên... kết quả mà tôi tìm được là cô ấy đã... chết" "Tôi hiểu rồi, cảm ơn cô." "Công chúa..." Tần Sơ Hạ chưa kịp nói xong, đã nghe một tiếng "bíp" từ trong điện thoại. Tại sao cô ta cảm thấy công chúa hơi kỳ lạ? Tân Sơ Hạ cảm thấy khó hiểu và không thể giải thích được. Cô ta không suy nghĩ nhiều, cất điện thoại đi, dự định đầu tiên sẽ tiếp tục làm việc riêng. Ở phía bên kia, Phó Diệc Phàm được ông cố Phó Hoằng Khôn gọi lại.
Khi Phó Diệc Phàm bước vào cửa chính, một người đàn ông con lại cao lớn đang bước ra từ bên trong và chạm mặt với anh.
Người đàn ông dừng lại, chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810563/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.