Thế nhưng lời nói khéo léo này nói ra thì rất dễ dàng, còn muốn thực tiễn thì... Kỳ thực thật sự rất khó làm! Cuối cùng hai người bọn họ không có ngồi vòng quay khổng lồ. Sau khi Nhiên Mộc Miên chơi đến không muốn chơi nữa, Phó Diệc Phàm mới dắt theo cô rời khỏi công viên trò chơi. “Thời gian của anh hết rồi, phải quay về trong quân đội. Em đi đường sắt cao tốc hay là đi máy bay trở về?” Phó Diệc Phàm hỏi. Nhiên Mộc Miên theo bản năng lấy điện thoại di động ra nhìn một cái rồi mới trả lời: “Em đi máy bay quay về đi! Sẽ nhanh hơn chút.” “Vậy anh đưa em tới sân bay trước” Phó Diệc Phàm nói tiếp. Nhiên Mộc Miên lại khẽ lắc đầu: “Em có Lang Khiếu Nhật bảo vệ, anh cứ về trước đi.” “Lang Khiểu Nhật?" Phó Diệc Phàm hơi sững lại. Nhiên Mộc Miên nhìn bốn phía xung quanh, rốt cuộc cũng nhìn thấy Lang Khiếu Nhật đang đi về phía cô, thế là cô đưa tay chỉ chỉ vào Lăng Khiếu Nhật, nói: “A, chính là anh ta, là cận vệ hai mươi tư giờ bố mời cho em đấy!” “Thì ra anh ta là vệ sĩ của em à!” Phó Diệc Phàm xấu hổ cười cười. Ban đầu anh đã phát hiện Lang Khiếu Nhật vẫn luôn đi theo hai người bọn họ, nhưng lại không thấy anh ta có hành động kỳ lạ nào, cho nên cũng không có lên tiếng. "Đúng đó! Bố tốt với em đúng không?” Nhiên Mộc Miên cố ý khoe khoang trước mặt Phó Diệc Phàm. Quay đầu lại, Phó Diệc Phàm nhìn về phía Nhiên Mộc Miên, ôn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]