*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Mẹ ơi, cục cưng em làm gì thế hả?" Nặc Lâm
Dương nói với vẻ tức giận.
Đường Vãn Kiều chất vấn: "Em gái anh có bạn
trai ở thành phố Thuận Canh à?”
"Xì! Sao con bé Kỳ Anh ngốc nghếch kia lại có
thể có bạn trai được chứ. Đừng nói là bạn trai, chỉ
cần là đàn ông thì đều sẽ không hứng thú với con
bé." Nặc Lâm Dương cúi người nhặt bàn phím
dưới đất lên rồi lập bẩm, sau đó anh ta hỏi: "Đúng
rôi, Kỳ Anh đâu? Sao không thấy nó đi vê chung
với em?”
"Không phải anh nói chỉ cần là đàn ông thì
đều không có hứng thú với con bé sao? Hôm nay
em cho em gái của anh ăn mặc đẹp như tiên nữ.
Con bé vừa đứng lên bục là đám đàn ông phía
dưới mắt sáng rực lên." Đường Vấn Kiều vừa khua
tay mứa chân vừa nói.
Nặc Lâm Dương chẳng muốn nghe cô ấy nói
nhảm mấy chuyện này, anh ta gắt gỏng lên: "Em
gái của anh đâu rồi?"
"Tối nay em gái anh đi chơi qua đêm với bạn
trai của con bé!" Đường Vãn Kiều nói xong rồi tiện
tay ném túi xách lên giường, sau đó ngã lên
giường nằm dang tay dang chân ra.
"Kỳ Anh có bạn trai từ bao giờ cơ chứ?” Nặc
Lâm Dương nói với một vẻ mặt khó mà tin được.
Đường Văn Kiều thấy vậy thì trừng mắt nhìn
anh ta một cái rồi nói: "Thôi đi, vậy mà còn đòi
làm anh trai! Ngay cả chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/809654/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.