*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Có muốn anh hôn em tiếp không?”
Anh không muốn lợi dụng khi người khác gặp
nguy hiểm, cho dù là trong tình huống này.
Giọng của người đàn ông này không phải là
giọng của Quách Dụ, nhưng cô lại cảm thấy rất
quen thuộc...
Còn có, nụ hôn vừa rồi, cảm giác rất giống
người đàn ông đã bị thương đêm đó đã từng hôn
cô...
Nặc Kỳ Anh căn môi dưới, như ma xui quỷ
khiến mà gật đầu.
Khi anh cúi đầu xuống, còn chưa chạm vào
cô, đôi môi dịu dàng của cô mất kiểm soát mà
nghênh lên chào đón anh.
Xúc cảm nhẹ nhàng, Phó Quân Tiêu chỉ cảm
thấy như có một luồng điện chạy qua, tê dại khắp
người, cuối cùng đánh chiếm được trái tim anh.
Anh hôn cô, đầu tiên là dùng răng gặm nhấm,
từ từ dụ cô há miệng, sau đó, đầu lưỡi linh hoạt
nhân cơ hội cô đang mê man mà nhanh chóng
công thành phá đất, bắt đầu quấn lấy cô.
Lúc đầu, Nặc Kỳ Anh hơi e ngại và muốn
tránh, nhưng bị Phó Quân Tiêu hống hách dũng
mãnh chiếm lấy, làm đến mức quân tan binh rã,
cướp đoạt, mới chính là bản tính tiềm tàng của
anh.
Nặc Kỳ Anh toàn thân run rấy, hai tay cô vô
tình ôm lấy cổ anh, thậm chí còn kéo anh lại gần
mình hơn.
Đôi mắt đen sâu thắm của anh càng sâu
thêm vài phần, dân dân chìm đắm vào trong cơn
mê.
Anh hôn cô, đồng thời làm xáo trộn dòng suy
nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/809653/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.