Bình thường thức ăn của Giang Mặc Thịnh đều tự Kiều Mục Lam đến đưa, có điều nếu Du Cẩn Lật tiếp nhận việc này, vì để hai người có nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm, Kiều Mục Lam tự nhiên sẽ nhường cơ hội đưa đồ ăn cho Du Cẩn Lật.
Du Cẩn Lật cũng không làm như cậu tưởng tượng, mang thuốc dinh dưỡng và nước rồi lên lầu.
Cậu cũng rất thích ở cùng với Giang Mặc Thịnh, dù sao kim quang trên người đối phương nồng đậm như thật sự tồn tại vậy, ở bên cạnh người như thế, cậu cũng sẽ cảm thấy thật thoải mái.
Đương nhiên, nếu những làn sương màu đen có thể biến mất luôn vậy càng khỏe.
Du Cẩn Lật đi vào phòng Giang Mặc Thịnh, gõ gõ cửa, sau đó thật cẩn thận mở cửa phòng, đầu tiên đưa cái đầu với mái tóc mượt mà vào thăm dò, đôi mắt to tròn nhìn nhìn khắp nơi trông như một con hamster nhát gan, trước khi kiếm ăn phải cẩn thận quan sát bốn phía xem coi có nguy hiểm không.
Phòng Giang Mặc Thịnh rất lớn, Du Cẩn Lật nhìn trái nhìn phải, lúc này mới đưa mắt đặt vào chính giữa cái giường lớn kia, sau đó tầm mắt của hai người liền giao nhau ở trên không.
Du Cẩn Lật liếc Giang Mặc Thịnh một cái rồi vội vàng thu tầm mắt lại, trên cặp má trắng nõn xuất hiện một lớp đỏ ửng thần bí.
Du Cẩn Lật thân là yêu tinh theo lý mà nói không nên không có tiền đồ như vậy, nhìn thấy trai đẹp còn ngượng ngùng.
Phải biết rằng trên thế giới này, lớn lên đẹp nhất chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-phu-nhan-la-phuc-than/503936/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.