“Cảm ơn hai cháu tiễn bà tới bến xe, bây giờ bà phải về thôi.”
Bà nội của Chung Ngụy bây giờ Nhâm Phó Hạ mới nhận thấy là bà rất giản dị, từ đầu quần áo bà ấy mặc toàn chất rẻ tiền, Nếu không thấy Chung Ngụy quan tâm bà ấy cô đã tưởng nhà họ Chung đối đãi với một người già bạc bẽo đấy.
Thấy bà chậm lê bước cúi người đi, Chung Ngụy lên tiếng muốn níu kéo.
“Bà nội, hay bà đừng sống ở quê. Tới nhà cháu sống đi, để tiện dưỡng già.”
“Thôi, nhà gì chứ! Các con cháu ai cũng bận bà làm gì có nơi để tiện dưỡng, về quê bà tám chuyện với bà con tốt hơn.”
Nói xong bà ấy quay lại nhìn Phó Hạ.
“Bà về nha cháu dâu.”
“Vâng, về cẩn thận sống tốt nha bà.”
Nhâm Phó Hạ vui vẻ tạm biệt, nhưng bà nội lại ghé sát tai Phó Hạ nói nhỏ một câu: “Bà không biết còn sống sang năm nữa không, hai cháu mà cố gắng có chắt cho bà thì càng tốt.”
Nghe xong Nhâm Phó Hạ nóng bừng mặt, cô cười gượng gạo không nói gì.
Chờ bà nội lên chuyến xe rời đi Chung Ngụy mới muốn hỏi: “Vừa rồi bà nói gì kì lạ với em sao?”
“Không có.” Nhâm Phó Hạ nhẹ giọng nói sau đó là lên xe ngồi chờ Chung Ngụy đưa mình tới công ty, đây cứ như đã thành thói quen của cô mà lúc nào cô không còn hay biết nữa.
...
Công ty hôm nay chào đón Tân hoa hậu từ thiện siêu toàn cầu vừa mới đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-cho-em-mot-tinh-yeu/2644999/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.