Làm sao mà cứ nhói đau dại dột như vậy hả trái tim? Đau quá khiến Hoàng Giả Ninh muốn lìa đời. Nhìn Phó Hạ thật sự hạnh phúc bên người mới cậu không còn cách nào để kéo cô về với mình nữa.
Trong thâm tâm thật điên loạn.
Có điều, thấy em ấy vui như vậy tâm trạng cậu cũng được vui lây một phần.
Bất giác đôi mắt đẫm lệ long lanh trước những ánh đèn của thành phố.
Lệ rơi thành dòng.
“Anh Ninh, cứu em.”
Một người phụ nữ có mái tóc vàng hoe, lùm xùm ngang cổ hốt hoảng từ phía đường hẻm của những toa nhà lớn chạy ra, viền mắt đen tối vừa tới đã cầm lấy cánh tay của Hoàng Giả Ninh.
“Cứu em đi mà, anh cứu em...”
“Qua đây mau Miễn nhi, sao em lại chạy? Chúng ta còn chưa chơi xong mà.”
Gã đàn ông cao to chỉ chỉ Miễn Lưu Miên, nhàn nhã lộ ra một nụ cười. Cùng với từng bước chân tiến lên.
Miễn Lưu Miên hoảng loạn ôm chặt cánh tay của Hoàng Giả Ninh, ra sức cầu khẩn thiết.
“Anh Ninh, cứu em. Hắn định bắt em, anh tuyệt đối không làm ngơ mà đúng không?”
Hoàng Giả Ninh lạnh mặt, rồi nhìn lên gã đàn ông đó.
“Dừng, nói đi. Bao nhiêu tiền.”
“À! Khoảng mấy trăm triệu thôi.”
Gã đàn ông nhếch môi cười vui vẻ nói.
“Con số cụ thể.”
“Bốn trăm chín mươi triệu.”
Nghe xong Hoàng Giả Ninh có chút khựng lại, tuy nhiên ngay sau đó cũng liền lấy tấm thẻ ra.
Gã đàn ông nhận được tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-cho-em-mot-tinh-yeu/2644938/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.