Editor: Thơ Thơ
Tô Nhiên vẫn như vậy, yên tĩnh nằm ở nơi đó, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu vào trên mặt anh thiếu huyết sắc, bên trong gương mặt thanh lệ dưới ánh nắng trong suốt đến cơ hồ không chuẩn.
Chương Diệc nhìn chăm chú mặt của anh, viền mắt ửng đỏ, chậm rãi chôn mặt ở bên cánh tay anh.
Loại lâu dài này, chờ đợi không nhìn thấy kết quả đã làm cho tâm lực anh quá mệt mỏi, anh nằm nhoài bên giường Tô Nhiên, bất tri bất giác cứ như vậy ngủ thiếp đi.
Tỉnh lại sau giấc ngủ, đã là giữa trưa. Y tá đẩy cửa tiến vào, ngượng ngùng lay tỉnh anh, nhẹ giọng nói: "Chương tiên sinh, chúng tôi phải làm kiểm tra cho bệnh nhân, người xem —— "
Chương Diệc dụi dụi con mắt, liền vội vàng đứng lên, chừa ra vị trí của chính mình: "Các người kiểm tra đi, tôi đi ra ngoài một chốc."
Anh đi cửa hàng tiện lợi đối diện bệnh viện, mua ly cà phê cùng sandwich, mới vừa băng qua đường cái, liền nghe đến một giọng nữ êm tai.
"Chương tiên sinh."
Chương Diệc quay đầu, sau khi thấy Beta mỹ lệ tao nhã đi tới anh, Mộ Dung Hàm khoác áo choàng trắng, tóc quăn thật dài, trong tay cũng cầm một ly cà phê, ý tứ hàm xúc không rõ mà đánh giá anh. Thơ_Thơ_ddlqd
"bác sĩ Mộ Dung." Chương Diệc ngẩn người hai giây, chợt lễ phép nở nụ cười với cô.
"Đến bệnh viện thăm viếng bằng hữu sao?" Mộ Dung Hàm cùng anh sóng vai đi đến lầu nằm viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-de-quoc/2520684/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.