" Tiểu Kiều em lên lầu cùng tôi một lúc"
Toi đời rồi, liệu anh ấy có trói mình vào đánh không nhỉ.Sợ quá,anh ấy chắc mai phải sửa lại nhà bếp rồi! Làm thiệt hại cơ sở vật chất của anh ta như vậy bảo ai không tức mà được.
" Em đi nhanh lên không"
"Dạ"
Cô lúc này nhìn như con rùa rụt cổ, nhát gan,ngày thường ghê lắm cơ mà,sao giờ lại khúm núm như vậy! Khó hiểu, thật khó hiểu!!
Anh đến tủ mở ra lấy hộp sơ cứu có dấu cộng màu đỏ nhỏ ở bên ngoài xuống....
" Lên giường ngồi"
Cô không biết anh định làm gì nhưng Tịnh Kiều vẫn nghe theo, bước đến giường ngồi xuống.
" Đưa tay đây!"
Cô nhẹ đưa tay ra, bàn tay bị phỏng đỏ ửng cả hai bên,cô gái này không biết đau sao? Anh mà không tinh ý chắc cũng không hề biết cô bị phỏng đâu
" Bị bỏng như này lần sau cẩn thận hơn"
vừa nói anh vừa xoa thuốc làm dịu mát phần phỏng đôi chút.Cô lúc này chỉ biết tròn xoe mắt nhìn anh.Thiếu Tướng lạnh lùng ngày thường đâu rồi,câu vừa nãy dùng giọng điệu cũng khác hẩn.Anh là bị cái gì nhập rồi à? Ai nói cho tôi biết đi.
" Ui da!!!"
Cô giờ mới biết đau, kêu khẽ lên, nhíu mày
"Ở yên, giờ mới biết đau"
Thuốc ngấm vào phần da bị thương kia hơi hơi xót, khiến Tịnh Kiều cứ ngọ nguậy như con sâu,.....nhẹ nhẹ chút coi, đau chết được!!!
"lần sau tôi cấm em vào bếp, không đừng trách tôi chặt đứt tay em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-chieu-vo-yeu/2660483/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.