" Sao,thích phải không?"
Cô đỏ mặt ngại ngùng,rõ ràng cô cũng cảm thấy thích thú nhưng mà không thể nói toẹt thế ra được phải giữ thể diện chút!Lục Tịnh Kiều này là ai chứ.
" Hứ...ai thèm thích chứ,cái tên biến thái nhà anh"
" Còn chối.Nếu em thích thì cứ nói với tôi không ngại ở nhà hôn em cả ngày đâu"
Thượng Nam cúi sát xuống mặt cô, khiến khiến cô theo phản ứng rụt cổ lại, tròn xoe mắt nhìn anh...
" Thì ra anh là tên lưu manh... muốn chiếm tiện nghi của em có phải không?"
" Hơ... Bắc Thượng Nam này cũng có nói tôi không phải tên lưu manh đâu"
" Anh...anh được lắm !"
Cô không cãi lại nổi nữa.Hic sao lần này mình có thể thua được chứ,rõ ràng lúc nào đấu võ mồm mình số 2 không ai số 1 mà.Chết thật bất lực quá đi mất Tịnh Kiều ơi....
" Như vậy mà em đã xù lông như vậy rồi.Chúng ta sau này còn là vợ chồng dài dài mà, vả lại em vẫn còn nợ tôi một đêm tân hôn "
" Cái gì... Bắc Thượng Nam anh tính toán ghê nhở.Nhưng Lục Tịnh Kiều này không thích bù đắp đêm tân hôn cho anh đấy,làm gì được hơ..."
Nói xong cô chạy nhanh chân lên lầu mà bị anh nhìn thấu túm lại.
" Đồ đáng ghét này bỏ ra coi"
" Ha em định chạy đi đâu hửm???"
" A...em cảm thấy mệt nên lên phòng ngủ mà"
Cô bắt đầu biện minh cho hành động chạy là thượng sách của mình bị thất bại này...cô ngước lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-chieu-vo-yeu/2660444/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.