Thấy cô vẫn yếu ớt, Phạm Tuấn không nói cẩn thận mở cà mèn ra. Bên trong là cháo gà nóng hổi đang bốc khói, anh đổ cháo ra cái chén nhỏ đưa đến trước mặt cô.
"Ăn chút cháo đi rồi uống kháng sinh."
Bởi vì cô bị bắn ở khoảng cách quá gần, nói cách khác là bị dí súng vào vai mà bắn. Cho nên ngoại trừ vết thương do đạn, phía sau bả vai cô còn bị bỏng một mảng lớn, do thuốc súng tạo nên. Phải uống kháng sinh liều cao bằng không vết thương sẽ nhiễm trùng.
Tuyết Lan đưa tay muốn nhận lấy, vô tình động đến vết thương khién cô đau kêu lên thành tiếng.
"Được rồi để tôi."
Phạm Tuấn cẩn thận bón cho cô từng thìa cháo, cũng tỉ mỉ thổi để cô không bị nóng. Cô vui vẻ hưởng thụ cảm giác được trai đẹp chăm sóc, hơn nữa còn ăn vô cùng ngon. Vì sao à vì cả tháng rồi cô làm con ma đói chứ sao nữa, giờ có cho cô ăn cơm trắng với muối cô cũng có thể ăn được cả nồi luôn ấy chứ.
Ăn xong Phạm Tuấn cẩn thận lấy nước ấm giúp cô uống thuốc. Nhìn dáng vẻ ôn nhu này của Phạm Tuấn, trái tim cô càng trở nên mềm mại, người đàn ông này thức ra bên ngoà lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp, nếu không anh đã không vì cứu Tư Lan mà để cho Mạnh Hùng dễ dàng trốn thoát như vậy.
Tuyết Lan bỗng nảy ra một ý, thay vì để anh ta ép cung gặng hỏi cô không đánh mà khai có phải sẽ xoay chuyển được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-chay-dau-cho-thoat/2497013/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.