Tuyết Lan bây giờ đã hiểu bọn họ làm thế nào có thể đầu độc tinh thần Dương Trác, trong Phủ Đầu Rồng có người của bọn họ.
Cô đứng lên cởi bỏ áo khoác da bên ngoài, tiếp đó bắt đầu cởi bỏ cúc áo sơ mi bên trong. Mạnh Hùng vội đưa tay cản cô lại.
"Em đang làm gì thế?"
Ở đây toàn là đàn ông, cô đây là đang tính làm gì chứ. Tuyết Lan lạnh lùng gỡ tay anh ra, sau đó vạch áo lộ ra bả vai vẫn còn đang quấn băng. Cô không nói một lời, tháo luôn băng gạc xuống để lộ ra hai vết thương, vết thương mới chồng vết thương cũ.
"Chẳng phải muốn biết anh ta sao lại bế tôi ra ngoài à. Tôi bắn ông một phát ngay chỗ này ông còn đi nỗi không?"
"Dương Trác ông ta bắn em sao?"
Mạnh Hùng vừa lo sợ vừa phẫn nộ trong lòng. Nhìn thấy vết thương vẫn còn đang rỉ máu của cô, tim anh như bị xé toạc. Anh sao lại quên mất bọn chúng là người thế nào, tàn nhẫn và độc ác sao có thể buông tha cô.
"Nếu đã giam lỏng sao lại dễ dàng thả cô ra như vậy?"
Người đàn ông kia vẫn không buông tha, ông ta cần biết đáp án. Tuyết Lan không thèm băng lại vết thương trực tiếp kéo áo lên, lại nhàn nhã ngồi xuống như chưa có chuyện gì.
"Dương Trác nói nếu tôi muốn chứng minh bản thân không phải gián điệp của Bắc Thành, thì phải lấy danh nghĩa và sức ảnh hưởng của mình, mở một buổi dạ tiệc giúp ông ta vận động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-chay-dau-cho-thoat/2496986/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.