Kỳ dẫn Như lên khuôn mộ của ông mình trong khi Như còn đang ngại đỏ cả mặt trước hành động khi nãy của mình
“Bác sĩ Như thế mà lại đến đây sao?” Kỳ mở đầu cuộc trò chuyện
“À ừm, hôm nay là ngày giỗ của mẹ tôi, mộ mẹ nằm ở bên kia, khi nãy ngoài cổng có gặp ngài nhưng mà hình như ngài không thấy tôi…”
“Xin lỗi nhé, tôi không hay để ý xung quanh khi tới đây”
“…”
Khuôn mộ dành cho người có danh tiếng tiền tài có khác, trong khang trang hơn khu kia một chút, cũng có nhiều hoa thơm mây trắng hơn khiến Như cứ ngỡ mình đang lạc vào vườn hoa chứ chẳng còn ở khuôn mộ nữa
Như theo chân Kỳ leo lên vài bậc thang, bước đến khu mộ nằm ở vị trí cao nhất
Như hướng mắt ra hướng khi nãy Kỳ đứng, ngạc nhiên trước khung cảnh thần tiên trước mắt
Nào là hoa, nào là lá, nào là trời, nào là sông, tất cả đều có thể nhìn thấy rõ từ đây, còn có thể thấy vài tòa nhà cao tầng sừng sững mọc lên giữa trời, lại yên ả hiền hòa vô cùng
“Ông thích thiên nhiên, cũng thích ngắm thành phố tấp nập nên khi cất mộ cho ông, tôi đã chọn ngay chỗ này, không ngờ sau này nơi đây lại là nơi tôi cảm thấy an toàn nhất”
Bấy giờ Như mới nhìn ra phía sau mình
“Quoaaa ngài trông giống ông ng- à không, gọi là gì nhỉ, ừm…”
Kỳ trông thấy dáng vẻ Như tò mò đến gần để nhìn rõ gương mặt của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tong-den-gio-uong-thuoc-roi-/3422800/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.