Ngô Tiểu Tráng nhất thời vui vẻ một chút. Cơ Chiêu lại nói vài câu êm tai dỗ hắn, Ngô Tiểu Tráng lại cao hứng bừng bừng.
Là một người đơn thuần đến nỗi có chút quá phận. Người khác nói cái gì sẽ tin cái đó, đặc biệt dễ dụ.
****
Đại tướng quân gần đây có được trò vui, mặt mày cũng nhiều thêm một phần ý cười.
Mấy bộ lạc nhỏ ở Nam Việt như trong dự liệu đều phát ra tín hiệu cầu hòa, Cơ Chiêu định xong quân tình, rồi cho người mau chóng đưa đến kinh thành, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Đại tướng quân thiện chiến nhưng tuyệt không ái chiến.
Từ năm 16 tự mình nam chinh bắc chiến, từ lúc ban đầu còn lảo đảo cho tới sau này xem như là bách chiến bách thắng. Cơ Chiêu phương diện hành quân đánh giặc có tiến bộ cùng với quốc gia yên ổn như hiện nay là hoàn toàn có liên hệ. Nói không khoa trương chút nào, giang sơn vững chắc hiện giờ ít nhất một nửa công lao đều phải tính cho y.
Nhưng công lao càng lớn, chỗ đứng càng cao, ánh mắt nhìn y càng nhiều. Những ánh mắt này đa số đều khó lường. Nhìn đến y không có một đêm yên giấc.
"Làm sao lại không ngủ ngon chứ?" Ngô Tiểu Tráng ở chỗ tảng đá lớn trợn tròn đôi mắt: "Mỗi ngày thao luyện xong đều rất mệt mỏi a. Ngươi có phải hay không sợ quân địch nửa đêm đánh tới?"
Cơ Chiêu nhảy thẳng lên ngồi trên tảng đá, cúi người xuống đưa tay ra: "Có muốn lên đây không?"
Ngô Tiểu Tráng vui vẻ vươn tay ra. Tảng đá tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-thong-minh-va-tuong-quan-cua-han/187150/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.