Hôm sau, kẻ ngu là công bị dơi nhỏ đuổi theo đánh đầu.
Hết cách rồi, là do hắn quên mất lời hứa dâu tây. Cuối cùng dưới sự tấn công liên hợp của báo sư tử và dơi nhỏ thở phì phò, công không thể làm gì khác hơn là bổ cả trái dưa Hami bồi tội.
Ăn xong dưa Hami, bụng bé dơi lớn doạ người, ngồi phịch bất động trên bàn.
Lúc này công hoảng rồi.
Ban đầu hắn muốn đút thuốc tiêu thực, mà sợ dơi nhỏ không thể ăn thuốc bậy, nên xoa xoa bụng, nhưng dơi nhỏ không thoải mái mà hừ hừ.
Công với báo sư tử bó tay luống cuống ngồi bên chăm sóc dơi nhỏ mập như trái bóng trên bàn, cuối cùng vẫn mang theo dơi tìm thụ.
Giờ đang là giờ nghỉ ngơi sau bữa cơm chiều, công đứng giữa nhóm dẫn đường xăm soi mà chột dạ nâng dơi nhỏ mập mạp.
Thụ đi từ trên lầu xuống thấy màn này không nói nổi.
Công: Nó thoạt nhìn rất khó chịu, cần tìm bác sỹ thú y xem không?
Thụ: Không có chuyện gì đâu, chỉ ăn quá nhiều thôi, ngủ một giấc là tốt rồi.
Dơi nhỏ bị thụ thu vào mây ý thức, sau khi nhìn thấy ký ức thì thụ không biết làm sao: Không thể ăn nhiều thế nữa.
Công hắng giọng một cái: Lần sau tôi sẽ chú ý, bảo đảm sẽ không.
Thụ: Cũng không cần nghiêm túc như vậy.
Công cười: Được được được, tôi chỉ nói chút thôi, cậu là lãnh đạo của tôi mà.
Mọi người xung quanh đều nhìn hai người họ, ánh mắt đều là —— chao ôi, liếc mắt đưa tình giữa chốn công cộng.
Khứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-thong-minh-va-nghi-qua-nhieu/1478571/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.