Thụ đã khôi phục trạng thái fanboy lần nữa, mà công thì đầu óc mơ hồ.
Thái độ thụ với hắn dường như không thay đổi gì, cũng nhìn không ra còn tức giận hay không vui.
Thế nhưng công không dám tùy tiện tới hỏi, dù sao lúc trước đã lưu lại ấn tượng quá kém với thụ, nên muốn làm chút chuyện kiếm thêm độ thiện cảm, mỗi ngày tìm thức ăn đưa trái cây, đưa xong thì muốn hẹn lại không dám hẹn.
Không hề có bộ dáng đùa giỡn lưu manh như lúc trước.
Hôm nay, công đi ngang qua phòng chiếu ảnh, trơ mắt nhìn thụ bước nhẹ nhàng vội vã bước xuống lầu, lúc thấy mình thì bỗng thu liễm lại, biểu tình cũng không vui vẻ như vừa nãy.
Trong nháy mắt, công kinh sợ, nghĩ: Tiêu rồi, cậu ấy không muốn gặp mình.
Hắn không biết dáng vẻ tao nhã kia của thụ, chính là cố gắng bảo trì dáng vẻ trấn định của một fanboy khi nhìn thấy thần tượng.
Báo sư tử ngoẹo đầu nhìn thụ, đầu cọ tay thụ.
Thụ mới giơ tay lên, công liền vội lôi báo sư tử đang muốn bổ nhào lên người thụ lại.
Hai người một sư ngây ngốc đứng trước cửa nhìn nhau.
Công mở miệng trước: Chào buổi sáng, cậu đến phòng làm việc trên lầu à?
Thụ gật đầu, vô thức xiết chặt phong thư trong tay.
Công nhìn biểu tình và động tác nhỏ bé của đối phương, cho là đối phương không muốn gặp mình, liền nói: Cậu bận à, vậy tôi đi trước.
Bên này, tâm tình ấp ủ của thụ mới vừa kết thúc, chuẩn bị hỏi công hôm nay có an bài gì không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-thong-minh-va-nghi-qua-nhieu/1478570/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.