Hai người tách ra thì đã không thở nổi, khi hôn mãnh liệt Cố Thừa Hiên có chút không thể khống chế được mà đưa tay vào trong quần áo Ninh Mông, lúc này vẫn còn tham lam vuốt ve hai khối mềm mềm trước ngực cô, thân thể khó nhịn mà liếm liếm cô, hô hấp cũng trở nên vẩn đục: “Tiểu Cửu, em, chúng ta…..Có được hay không?”
Ban ngày ban mặt, da mặt Ninh Mông lại mỏng, đời nào đồng ý để bị chi phối, đè lại bàn tay đang làm loạn của anh, giọng nói có chút run rẩy: “Không được, em còn phải làm cơm mà.”
Cố Thừa Hiên có chút không cam lòng mà đuổi theo đôi môi đang tránh né của cô, hung hăng cắn một cái mới buồn bực mà buông cô ra. Ninh Mông khẽ cười, có chút lấy lòng kéo kéo cánh tay anh, cười làm nũng: “Được rồi, vừa mới về liền bày bộ mặt thối ra cho em xem…..Nhanh đi rửa tay đi, em mang canh ra trước, anh uống trước vài ngụm đi.”
Cố Thừa Hiên cũng cười, nghe lời đi rửa tay, giống như một tân binh ngồi ngay ngắn ở bàn đợi Ninh Mông mang nước canh lên.
Một chén miến dưa chua màu sắc cũng không tệ đặt trước mặt, Ninh Mông tràn đầy mong chờ nói với anh: “Lần đầu tiên em làm món này, nhưng mà dựa theo cách làm của chị dâu, nhưng em vẫn có tham khảo sách nấu ăn ở chỗ lão Vương, anh nếm thử đi.”
Cố Thừa Hiên nhìn thấy vẻ mặt tỏa sáng nhìn mình, hé miệng cười, múc lấy nửa bát, không nói hai lời uống một ngụm rất lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-ket-hon-di/2266031/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.