Cố Thừa Hiên nhớ tới hành động của Ninh Mông khác thường trong đêm trước khi đi huấn luyện, trong lòng vẫn căng thẳng. Vào lúc này nghe giọng nói của cô, trong lòng cũng hiểu, “Chú nhỏ” trong miệng cô cùng chuyện đêm đó có quan hệ với nhau. Anh không nói, đi tới, ôm cô vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng của cô, im lặng an ủi.
“Ông nội và bà nội của em có tổng cộng mười người con, trong hôn lễ của chúng ta ngoại trừ ba của em ra, vẫn còn có tám cô chú nữa, anh có nhớ không?” Ninh Mông biết Cố Thừa Hiên có trí nhớ hơn người, cũng chỉ tùy ý hỏi một câu, không đợi anh trả lời lại tiếp tục nói qua.
“Chú nhỏ Ninh Trí Dũng là chú út, là người được ông nội thương nhất, bởi vì chú út từ nhỏ đã khéo léo hiểu chuyện, nên người trong nhà cũng rất cưng chiều chú. Cho nên khi chú tốt nghiệp trung học sau đó thi trường cảnh sát, người trong nhà cũng không ai có ý kiến. Dù sao lúc đó ông nội vẫn đang tại vị nên cả nhà có ý định đợi khi chú tốt nghiệp sẽ để chú làm hành chính ở tổng cục cảnh sát, dù sao việc này cũng phải chuyện khó. Chỉ là không ai nghĩ đến sau khi tốt nghiệp, chú liền lựa chọn đi đến Vân Nam”.
“Khi đó, trong nhà giống như ong vỡ tổ, bác cả đến cô tám lần lượt khuyên chú, thế nhưng chú lại quyết tâm nhất định phải đi. Ngày nào bà nội cũng khóc, thiếu chút nữa là lấy cái chết để dọa chú, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-ket-hon-di/2266028/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.