Dung Lạc được người đàn ông đưa đi tham quan một vòng xung quanh khu căn cứ.
Cô nhìn trong mắt nhưng kinh ngạc trong lòng lại càng ngày càng lớn, nhất thời xấu hổ mới rồi cũng biến đi đâu mất. Dung Lạc bắt đầu toàn tâm toàn ý quan sát những kiến trúc bên trong căn cứ, dần dần nhận thức được triệt để một điều: Nơi này đúng là không phải thời kỳ hòa bình của thế kỷ hai mươi mốt. Thật sự thì từ đầu chí cuối cô đều không nghĩ rằng những điều người đàn ông đã nói là bịa đặt hòng lừa gạt cô. Chỉ việc cô đã chết lại xuyên không đến đây thì không có việc gì là không thể xảy ra. Thật tình thì cô chỉ là không muốn tin rằng hoàn cảnh nơi này lại khốc liệt như thế thôi.
Nơi xa xa, những trụ phát điện bằng gió thô to vĩ đại cứ như một pháo đài, đảm bảo không có cơn bão nào có thể quật ngã được nó xuống sừng sững đứng đó. Những khu kiến trúc như xe tăng bọc thép ẩn mình trên những sườn núi... So với những ngôi nhà Dung Lạc nhìn thấy giống như nơi cô đang ở một chút đều không hợp nhau, cứ như không cùng thời đại vậy.
Thật sự đúng là không cùng thời đại như Dung Lạc nghĩ. Những thứ cô đang thấy được xây dựng hơn trăm năm trước vì mục đích an toàn tuyệt đối. Những căn nhà nơi cô ở lại được xây sau, ý đồ cũng khác nhau đương nhiên là không giống.
Điều khiến Dung Lạc ngỡ ngàng là khu căn cứ này lớn như vậy... Không, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2660171/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.