"Tôi đương nhiên sẽ không cứ thế bỏ qua khi mà tôi có thể xác định bên trong rõ ràng có một âm mưu nhầm vào tôi. Có lẽ mục đích chính của họ không phải là tôi, nhưng nó đã ảnh hưởng đến tôi rồi."
Mục Dã lập tức lắc đầu cắt ngang lời cô. Hắn hạ giọng âm trầm nói: "Sống trong thế giới này nếu em không có nổi sự hung ác, chỉ biết luồng cúi thì em sẽ chết rất nhanh. Chết bởi vì bị hãm hại, bị đem ra làm bia đỡ đạn cho người khác. Nếu em may mắn không chết thì cũng không có địa vị gì trong xã hội, rồi quá khứ sẽ lập lại không ngừng và mãi mãi."
"Vì có thể sống lâu hơn, em không thể cứ để sự nguy hiểm bên cạnh mình, tùy thời tùy lúc có thể cho mình một đao trong khi bản thân có khả năng có thể triệt tiêu nó. Việc em luồng cúi, chấp nhận hiện thực lúc này sẽ giống như một hành vi nhượng bộ, khiến cho kẻ muốn hại em đắc ý, càng nghĩ thêm nhiều biện pháp lợi dụng em, hãm hại em cho đến khi em chết. Địa vị của tôi ở trong căn cứ vốn là sẽ không có người sờ gáy tôi, thậm trí họ còn sợ tôi. Xã hội hiện tại có một cái tốt đó chính là nắm đấm em mạnh thì em được sống, em có địa vị lớn, không ai dám đụng vào em. Hiện tại họ đụng vào tôi, nếu tôi sa cơ thì không nói, nếu tôi còn nguyên vẹn, người sợ sẽ là họ. Chứ chưa nói cho dù tôi vô lý đánh chết người, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2660093/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.