“Tình huống lúc đó trông thì hung hiểm thật, có lẽ sẽ không ai nghĩ ngợi được điều gì trừ việc có thể sống sót trở về. Nhưng nếu cho họ thời gian để cân nhắc thì nhất định sẽ nhận ra có điều không đúng. Hoàng Kỳ lợi dụng tình huống khi đó để che giấu cho âm mưu của mình. Mà sau khi thoát thân rồi họ nghĩ mọi chuyện đã xảy ra nên không tính toán nữa. Dù sao mất cũng không phải họ.”
Mục Dã lạnh nhạt nói. Ở trong chuyện này người ta chỉ có khâm phục Hoàng Kỳ làm việc kín không kẽ hở chứ chẳng ai nói hắn sai. Dù sao sống ở trong hoàn cảnh này, một cái đầu thông minh tuy sẽ bị người dè chừng nhưng ai nói không phải là đối tượng sống đến cuối cùng đâu. Có khi so với Chiến Hạo, kẻ có người chống lưng ở phía sau lại càng sống lâu hơn.
“Ngạo Tề nói không khác gì cậu.”
Tống Bằng hờ hững đáp.
“Hoàng Kỳ biểu hiện thế nào?”
Mục Dã hỏi.
“Con người này hành vi bình thường đã rất nhỏ tiếng lại hiểm độc, biết co biết duỗi. Nói đến hắn thì hắn sẽ tỏ ra không biết gì, gió chiều nào theo chiều ấy. Nhưng con người ai cũng sẽ có lúc để lộ sơ hở. Tôi gần nhất phát hiện hắn có qua lại rất gần với Chiến Hạo.”
Tống Bằng âm trầm nói.
“Chiến Hạo là một trong những người phụ trách điều tra bước đầu của nhiệm vụ lần này. Phát hiện ra hòn đảo có một phần công lao do hắn. Vì chuyện này mà hắn được đưa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2660086/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.