“Phải xác định được tiêu diệt hết tất cả trứng cho nên không thể đánh sập nơi này trước lúc đó.”
Ý Mục Dã là không thể dùng bạo lực quá mức để xử lý chúng.
“Vậy dùng lựa đạn uy lực nhỏ, không thì đổ chất dẫn nổ ra rải khắp động, trước đánh nát đám trứng đi. Nếu đám con không chết thì xử lý sau.”
Ngạo Tề tuy là nói vậy nhưng khi đó tất cả trứng đều vỡ, một đống hỗn loạn bầy nhầy bắt gớm, hắn thật chẳng muốn nhìn nhiều nữa chứ nói chi là đi vào xử lý. Trong đầu hắn còn nghĩ tới lúc đó hắn có nên tìm cớ đánh bài chuồn hay không.
“Sau đó dùng lửa đốt là được.”
Mục Dã ngược lại giúp hắn giải quyết vấn đề khó khăn kia.
Ngạo Tề trước chỉ đành gật đầu thôi chứ biết làm sao.
Sau đó hai người họ bắt đầu thử dùng lựa đạn họ hay sài oanh tạc thử xem mức độ thế nào. Bọn họ đứng ở ngoài động ném vào một trái. Họ không ném ở gần vách động mà ném vào giữa động.
Ầm ầm ầm!! Bụp bụp bụp!!
Từng tiếng âm vang, mật dịch bắn tung tóe cùng với mùi vị khét nghẹt khó ngửi bay lên. Không đợi ai nhắc, hai người đồng thời đeo giáp bảo vệ mũi ngay lập tức.
Hiệu quả của trái lựu đạn kia là không thể bàn cãi, nhưng cái họ muốn không phải là đánh sập cái động này. Rõ ràng uy lực của nó là quá mức chịu đựng, chỉ mới một quả mà cả hang động cứ như muốn lung lây sắp đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659951/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.