Lúc này đây khi cần dùng đến sức mạnh cơ bắp và sự dẻo dai linh hoạt của cơ thể, sự ưu tú của họ mới triệt để hiển lộ ra. Bởi vì không có lựu đạn xử lý tầm xa nữa nên họ phải dùng dao quân dụng sắc bén đi xử lý đám trùng chưa trưởng thành này. Né tránh, lật người, vung đao… Mỗi một hành động đều tràn ngập nội lực. Mỗi lần dao quân dụng rơi xuống là đều có thể cắt ra trên người mấy con trùng giáp một cái miệng thịt với chất lỏng màu xanh, hoàn toàn khác xa máu người. Những con trùng giáp này còn chưa trưởng thành, kích cỡ không có khủng bố như kia. Họ chỉ cần nắm chuẩn cổ của chúng mà chặt chém. Một lần không được thì hai ba lần là giải quyết được thôi.
Thêm Mục Dã gia nhập, chiến cuộc lấy tốc độ nhanh hơn dần dần đi đến hồi kết. Xung quanh nằm đầy xác đám trùng giáp, phải dùng từ la liệt để hình dung mới miêu tả hết được. Cùng với chất dịch từ người chúng chảy ra, hiện trường trông có vẻ hơi ghê ghê chút. Trên thân của họ cũng dính đầy thứ chất lỏng màu xanh đó. Chịu thôi, họ đã cố gắng hết sức rồi. Có điều ai nấy đều không càn nhắc, sau khi xong việc lập tức nhảy xuống cái hồ bên cạnh tạm thời tẩy đi cái thứ kia, ít nhất là không còn nhìn thấy chúng nữa mới chịu thôi.
“Còn hai cái đường hầm nữa. Cái của tôi mới nãy còn chưa đi xong, tôi lại tiếp tục đi. Tôi nghĩ bên kia không có nguy hiểm gì nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659949/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.