Khương Lý giới thiệu cặn kẽ cho họ cả năm cái căn cứ lớn nhất hiện tại. Tại sao hắn lại không nói đến những cái khác? Đơn giản là vì điều kiện Mục Dã đã nói, chỉ có những căn cứ lớn mới đáp ứng được. Căn cứ nhỏ áp lực nhiệm vụ nặng lại chưa chắc có đãi ngộ tốt. Nếu có năng lực lại tự do về mặt ý nghĩ thì không nên tìm cái nhỏ. Trước đây họ ở Diệu Nhật là vì gốc rễ ở đây, không liên quan quá nhiều đến lợi ích lắm.
“Cậu có ý với cái nào?”
Ngạo Tề nghe rõ rồi nhìn Mục Dã.
“Ban đầu tôi nhắm đến Z.”
Xem ra bản thân Mục Dã đều có ý kiến giống Khương Lý. Cũng đúng, nó phù hợp với tiêu chí hắn muốn nhất.
“Khương Lý, cậu thì sao?”
Câu này là muốn hỏi Khương Lý có dự định thế nào.
“Tôi đi cùng các anh thôi.”
Khương Lý ngược lại rất thẳng thắn, không vòng vo gì cả mà nói. Trên mặt còn luôn giữ biểu tình bình thản mỉm cười nhìn họ.
Ngạo Tề thở dài. Cũng không biết nguyên nhân là do đâu… Nhưng chưa đợi người khác đến lý giải hắn đã quay qua nhìn Trình Liên: “Còn cậu?”
Trình Liên thân là một nhà nghiên cứu, thật ra chỉ có môi trường đầy đủ trong căn cứ mới là nơi tốt cho người như hắn. Đãi ngộ ở nơi nào cũng sẽ cao. Nhưng nếu hắn cùng bọn họ gia nhập căn cứ thì không thể đi chung với nhau nữa, mà lắm lúc còn khó để gặp nhau. Dù sao tiến sĩ của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659837/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.