Thời điểm đặt chân vào hang động, họ phát hiện nơi này tồn tại một khoảng không gian khác. Nó không có nước.
Họ có thể đặt chân đứng trên mặt đất được trải bởi thảm san hô đã chết, trắng gần như là phát sáng. Ngẩng đầu nhìn lên có thể nhìn thấy những con sứa điện lớn lại có thể trôi nổi trong không trung một cách kỳ dị. Những đóa hoa san hô lớn vĩ đại hình thù đa dạng rải rác khắp vách tường của hang động. Bản thân hang động này không lớn nhưng nó lại bị những mảng san hô này chiếm lĩnh hết phân nữa, chỉ chừa lại mỗi khoảng không ở giữa. Nơi mà… Tồn tại một cái hồ nước nhỏ. Bản thân nước trong hồ là do một khối thạch nhũ cực lớn tựa như một chiếc đèn trùm treo trên trần hang động rỉ ra một loại nước màu sắc trắng sữa tích lũy mà thành. Khối thạch nhũ kia thật sự là lớn, lại tồn tại một khối nhũ tiêm lớn nhất gần như đối diện với cái hồ bên dưới. Bản thân thứ nước tích ra kia chỉ do một mình nó đến đảm nhiệm cho nên không hề có hiện tượng nơi nơi nhỏ nước. Nhưng chính vậy mà cảnh tượng này lại càng là khiến người chấn động.
Dung Lạc trong lòng ngàn xoay vạn chuyển cúi đầu nhìn vào trong hồ nước nhỏ.
Mục Dã nhìn thấy đồng tử trong mắt cô co rút lại thì không khỏi chú ý nhiều hơn. Nhưng hắn lại không dám quấy rầy cô. Chỉ đành nhìn cô tiếp nhận xong những gì giống như đã thấy trong cái hồ mà bản thân hắn lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659835/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.