Sở Nghiên nhìn thấy anh , cô nghĩ mái tóc dài xinh đẹp của cô vì anh mà bị cắt mất cô có nên bắt anh chịu trách nhiệm không nhỉ ,mà thôi nói ra thêm khó chịu ,cô bước tới chào hỏi.
" Chào anh ....trung đội trưởng,chúc anh buổi chiều vui vẻ " xem như đã chào hỏi công cô đi lướt qua thì nghe tiếng anh vắng lên đằng sau .
"Hôm nay có chuyện gì sao ? Tóc của cô sao lại cắt ?”
Nghe tiếng của anh ,tự dưng lòng cảm thấy uất ức ,cô quay người lại nhìn anh trả lời kiểu hờn dỗi mà ngay bản thân cô cũng không biết .
" Vì trung đội trưởng đấy ! "
Trình Khiêm không hiểu nhíu mày nhìn cô .
" Thôi bỏ đi ,tôi chỉ noi vậy anh đừng để ý ....anh cũng đừng nhìn tôi như thế ."
" Nói rõ tôi nghe xem , không lát nữa cũng có người báo cáo với tôi,nhưng tôi muốn nghe từ cô ."
" Vậy thì anh đợi báo cáo đi , tôi lười nói lắm.”
Cô nói xong liền bước đi, anh vẫn đứng im lặng , bất ngờ cô quay lại nói.
"Tôi không muốn anh làm anh rể của tôi " cô nói rồi bước đi rất nhanh .
Trình Khiêm ngẩn người 1phút sau mỉm cười ,không biết lời nói của cô có ý gì nhưng anh cũng muốn nói với cô ,anh chưa bao giờ muốn làm anh rễ gì đó của cô , lời nói này anh sẽ tìm cách nói với cô ,anh nhìn theo bóng lưng cô đi xa .
Cuối cùng cũng qua 1 tháng hôm nay ngày cô về nhà . Cô thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-chung-ta-ket-hon-di/1796368/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.