Trong doanh trại quân đội Sở Nghiên phải sống theo nội quy ,làm gì cũng phải nhanh nhẹn ,dậy sớm , luyện tập vứt vả , những cô đều cố gắng không than một lời nào dù bị trầy sướt trong quá trình tập huấn cô cũng không kiêu than gì , tối đến cô ngã lưng là ngủ ngây vì mệt ,cô cũng ít nói chuyện với đồng đội .Ở chung phòng cô thường nghe mấy nữ đồng đội tám với nhau , khen trung đội trưởng Trình Khiêm đẹp trai , nghe đâu trung uý Sở Phi là người theo đuổi anh ấy từ lúc còn học đại học mà chưa thấy được gì ,xinh đẹp như cô ấy còn không làm trung đội trưởng động lòng , chúng ta sao có cửa .Sở Nghiên nghe những lời như vậy chỉ cười nhạt không quan tâm.
Sở Nghiên được Trình Khiêm quan tâm giúp đỡ ,mỗi lần hai người vui vẻ với nhau thì Sở Phi nhìn thấy .
Hôm nay Sở Nghiên mệt mỏi thật sự , sau khi tập huấn xong cô không ăn cơm mà về phòng nằm nghỉ.
Ở phòng ăn Trình Khiêm nhìn khắp nơi không thấy Sở Nghiên , anh lên phòng kiểm tra thì thấy cô nằm trên giường mồ hôi toát, anh lại sờ tay lên trán cô.
" Nóng quá ...Sở Nghiên ,cô tỉnh lại đi " Anh lo lắng gọi tên cô.
Sở Nghiên mở mắt nhìn thấy gương tuấn Tú đang lo lắng của anh , cô khẽ cười nói nhỏ.
"Trung đội trưởng....tôi mệt lắm ,rất mệt không tập luyện được đâu ."
"Ừ . Không tập nữa "
Anh bế cô ra ngoài đi đến phòng y tế trước sự nhìn thấy của bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-chung-ta-ket-hon-di/1796367/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.