Tôi hé miệng ra muốn nói gì đó, lại không nói được ra lời.
Anh ấy nhìn tôi một lúc, nói: “Bệnh đó không chữa được đâu.”
“Thế nên, bản nhạc này cứ xem như là món quà cuối cùng em tặng tôi đi.”
Lục Tảo Thu giơ bản nhạc trong tay lên, khóe miệng gắng gượng nở ra một nụ cười rất nhạt.
“Tôi sẽ luyện thật tốt.” Anh ấy đã nói như thế đấy.
Tôi nhìn nụ vào nụ cười kia của anh, trong lòng thầm mắng một câu mie, anh đừng có mà cười nữa, cười làm tim em nát tan.
Tôi kéo tay Lục Tảo Thu lại, kéo anh ấy vào lòng mình.
“Đây không phải bản nhạc cuối cùng.” Tôi hà hơi vào bên tai anh ấy, nói, chúng ta sẽ còn có 《Cưa đổ Lục Tảo Thu》, 《Năm đầu tiên ở bên Lục Tảo Thu》, 《Năm thứ hai ở bên Lục Tảo Thu》, 《Năm thứ ba ở bên Lục Tảo Thu》…”
Những con số đếm này, tôi có thể đếm đến vô tận, chỉ cần Lục Tảo Thu đồng ý ngồi trong lòng tôi lắng nghe những điều này.
Nhưng tôi lại cảm thấy anh ấy muốn giãy ra, vị Master này chân dài cao 1m88, tôi thực sự vẫn có chút không giữ nổi, “Master Lục, anh ngoan ngoãn ngồi trong lòng em không được sao.”
Master Lục chẳng chịu hiểu lòng tôi, nhưng ngay sau đó tôi đã bị anh ấy ôm vào lòng mình.
Được rồi, như thế này thì tôi cũng thích lắm.
Cũng may là trong phòng luyện đàn không còn người nào khác, nếu không tôi cảm thấy một người đẹp cấm dục như thế này nhưng trong lòng lại đang ôm một 0 cơ bắp, hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-sot-dang-tiec/240745/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.