*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phòng luyện đàn của Lục Tảo Thu ở đâu, thực sự là một việc vô cùng dễ nghe ngóng được.
Một năm anh ấy quy ẩn giang hồ, trong giang hồ cũng không có truyền thuyết về một ai khác.
Mới sáng sớm tôi đã xách theo hai suất đồ ăn sáng, đứng trước cửa phòng luyện đàn của anh ấy rồi chờ người ta. Kỹ năng điêu luyện của Master Lục, tuyệt đối không thể chỉ là tài năng bẩm sinh thôi đâu.
Quả nhiên là thế, đến tám giờ là anh ấy đã tới rồi.
Tôi khép nép đứng cạnh cánh cửa chờ anh ấy mở, sau khi Lục Tảo Thu mở cửa xong bèn nói với tôi đang đứng ở bên cạnh là: “Vào đi.”
Đấy, Master Lục dịu dàng vậy mà.
Tôi nâng hai phần đồ ăn sáng kia lên, rồi nói, “Một bên là sandwich cá ngừ và ngô, một bên là sandwich xúc xích kèm trứng ốp la, không biết anh có ăn được đường sữa (1) không vì hai cái bánh này đều theo kiểu Mỹ.”
(1)= tình trạng kém hấp thu đường từ sữa thường vô hại, nhưng các triệu chứng của nó có thể gây cảm giác không thoải mái cho người bệnh. Nguyên nhân là do sự thiếu hụt lactase – một loại enzyme được sản xuất trong ruột non của người dẫn đến cơ thể không dung nạp lactose.
Anh ấy nhìn tôi một lát, tiếp theo là nhận lấy phần sandwich cá ngừ và ngô.
Tôi trêu anh ấy nói: “Master Lục sáng sớm đã đến luyện đàn rồi, vậy mà còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-sot-dang-tiec/240744/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.