Thục Lam đứng trước phủ thiếu soái, cô bấm chuông liên hồi không ngừng nghỉ. Bộ dáng gấp gáp có chút điên cuồng khiến người qua kẻ lại chú ý mà bàn tán. Bất chợt trời lại trở mưa tầm tã làm cho một thân y phục tóc tai của cô đều ướt cả.
Bên trong phủ một người hầu chạy vội đến trước mặt Đề Phong báo cáo chuyện này: Đại nhân, bên ngoài có một cô gái bấm chuông cửa liên hồi, hình như muốn gây chuyện.
"Ừm." Đề Phong nghe vậy có phần kinh ngạc quay ra nhìn người hầu. Anh hất tay một cái rồi quay người vào bên trong. Miệng nói một cách thờ ơ:
- Mặc đấy, không cần quan tâm.
Đề Phong vào bên trong nhà, anh kính cẩn trước mặt Văn Thiên mà thuật lại rằng: Thiếu gia, người đã tìm đến tận cửa rồi. Ngài có muốn gặp không?
- Ngươi đã chặn toàn bộ tin tức đến tây thành rồi chứ.
Đề Phong gật đầu rồi nhếch mắt nhìn điệu bộ hài lòng của Văn Thiên. Anh nhìn ra bên ngoài cửa, thấy trời mưa to lại mau liền bảo Đề Phong lập tức mời Thục Lam vào.
Đề Phong ra phía ngoài cổng, vừa nhìn thấy anh Thục Lam đã ngờ ngợ nhận ra. Cô thầm nghĩ liệu người này có phải người mà ngày đó ném một trăm đồng về phía cô không. Dẫu lúc đó không nhìn thấy mặt nhưng từ y phục đến phong thái của y cô đều nhớ rõ. Quả thật giống. Trong lòng Thục Lam đã có chút thầm nghĩ có lẽ là Văn Thiên cho người đến giúp mình.
- Tiểu thư hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998115/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.