Mùng 10 tháng 11 Âm Lịch, cũng chính là lễ Giáng Sinh theo lịch Tây Dương, Tư Hành Bái dậy sớm nấu mì sinh nhật cho Cố Khinh Chu ăn.
Hắn rạng sáng 4 giờ liền dậy nấu mì.
Nhóm phó quan đều biết, tài nghệ nấu ăn của thiếu soái thực tốt, có đôi khi ở doanh trại, đầu bếp làm đồ ăn thật sự khó ăn, thì Tư Hành Bái sẽ xuống bếp, tự mình nấu thức ăn khao thưởng ba quân.
Nếu là một người thiếu soái không có năng lực như vậy, các tướng sĩ khẳng định sẽ xem thường hắn.
Nhưng Tư Hành Bái bản lĩnh hơn người, mặc kệ là mưu lược quân pháp, hay là võ nghệ thương pháp, đều là làm thường nhân không thể bì kịp.
Thiếu soái có năng lực như vậy, còn có thể nấu cơm, chính là chiêu hiền đãi sĩ.
Việc nấu ăn ấy của Tư Hành Bái, cũng không làm hình tượng của bản thân mình bị lung lạc trong lòng quân nhân.
"Thiếu soái, cần hỗ trợ không?" Rạng sáng 4 giờ rưỡi, hoả đầu quân* mới tỉnh, nhìn thấy Tư Hành Bái đang bận rộn, hoảng sợ.
(* lính chuyên việc nấu ăn trong quân đội)
"Không cần." Tư Hành Bái nhàn nhạt nói.
Hắn tự mình xuống tay, chúng quân liền đều biết, thiếu soái đối với Cố tiểu thư, chính là dùng tình cảm sâu đậm.
Về sau lời Cố tiểu thư nói, cũng giống như thánh chỉ.
Cố Khinh Chu ăn đến vui vẻ, Tư Hành Bái cũng liền cảm thấy đáng giá.
Bọn họ ăn xong cơm sáng, vừa mới đến 7 giờ, Tư Hành Bái nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/2069870/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.