Tĩnh dưỡng tới ngày thứ tám rồi, Cố Khinh Chu có thể tự mình xuống giường đi lại.
Quân y cũng nói, kêu nàng lâu lâu vận động một chút.
Tới xem bệnh, vẫn luôn là Hồ quân y.
"Ông ta có thể đem chuyện của ta, nói cho Tư phu nhân nghe hay không?" Cố Khinh Chu có phần lo lắng.
"Sẽ không, ông ta là thân tín của ta." Tư Hành Bái nói.
Mấy ngày nay, Cố Khinh Chu không sai biệt lắm đã hiểu tường tận, Tư Hành Bái ở Quân Chính phủ, cùng Tư Đốc Quân là mặt cùng tâm bất hòa.*
(* Ý là bằng mặt không bằng lòng. Ngoài mặt là như bằng hữu, trong lòng xem như kẻ thù. Nói phóng đại là vậy)
Tư Đốc Quân là thực coi trọng Tư Hành Bái, mà Tư Hành Bái sớm có dị tâm, cũng không đem phụ thân để vào mắt.
Hắn dám mời quân y đến xem bệnh, đều là rất có nắm chắc, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Cố Khinh Chu lo lắng vô ích.
Trong lúc nàng dưỡng bệnh, Tư Hành Bái thường ít có khi được ở nhà, có đôi khi nửa đêm mới trở về, đều là Chu tẩu cùng hai người hầu gái khác chăm Cố Khinh Chu.
Những người này, toàn bộ đều là tâm phúc của Tư Hành Bái.
Buổi chiều, Tư Hành Bái ngẫu nhiên trở về sớm, liền mang theo Cố Khinh Chu tản bộ ở đình viện.
Mùa thu rất sáng sủa, ánh mặt trời chiều tà huyến lệ, chiếu rọi ở trên mặt bọn họ, kim mang hơi đạm, Tư Hành Bái liền ôm Cố Khinh Chu, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/2069842/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.