Cố Khinh Chu đã nhẫn nại không nổi nữa.
Nàng giấu khẩu súng, đi dự yến tiệc Tư công quán.
Yến hội Tư công quán là giữa trưa, Cố Khinh Chu ở bên ngoài cọ xát thật lâu, không sai biệt lắm tới 11 giờ mới đi vào.
Trên mặt nàng không có dị sắc, mỉm cười cùng mọi người chào hỏi.
Mọi người đều tới đủ.
Tư Hành Bái ngồi ở bên cạnh lão thái thái.
Hôm nay Tư Hành Bái, mặc một bộ áo sơ mi màu trắng lụa bố, quần tây sọc màu cà phê. Tay áo sơ mi xắn lên, lộ ra cánh tay thon dài rắn chắc, cúc áo bạc toát ra ánh sáng ôn nhuận.
Đuôi lông mày hắn có chút ý cười, như là thực vui vẻ.
"Người gặp việc vui tâm tình sảng khoái thật?" Sắc mặt Cố Khinh Chu càng thêm trắng bệch.
Ý cười nhàn nhạt kia của Tư Hành Bái, làm Cố Khinh Chu không chỗ dung thân.
Nàng cảm giác bị hắn sờ qua, toàn thân đều là dơ bẩn, nàng hổ thẹn khó sống.
Cố Khinh Chu nghĩ tới, chờ tới ngày Tư Hành Bái đón dâu, nàng sẽ rất khó kham, lại không nghĩ rằng nhanh như vậy, lại càng không có nghĩ tới, cảm giác hổ thẹn trong lòng nàng còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng.
"Khinh Chu tới rồi?" Lão thái thái cao hứng gọi Cố Khinh Chu.
Cố Khinh Chu hôm nay trang điểm mỏng, có tô một chút son môi, cũng có đánh phấn mặt một chút, khí sắc liền rất không tồi.
Lão thái thái không thấy ra nàng có gì khác thường.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/2069769/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.