Đám người Hà Kim Vinh vô cùng chật vật mới chạy khỏi phòng ăn được.
Bọn họ tới bệnh viện xử lý vết thương trước, sau đó mới quay về công ty ở Trung Hải.
Đám thuộc hạ của Hà Kim Vinh ai cũng tức giận, không ngừng thuyết phục Hà Kim Vinh tìm người tới trả thù Trần Ninh. Trần Ninh bẻ gãy cánh tay của đám người bọn họ, chuyện này không thể cứ thế cho qua được.
Nhưng Hà Kim Vinh lại lắc đầ Ninh, nói thì dễ lắm!”
“Tìm người tới trả thù Trần “Trần Ninh và vợ của anh ta là chủ tịch hội đồng quản trị kiêm chủ tịch tập đoàn Ninh Đại, vợ của anh ta thừa tiền mua lại một trăm công ty giải trí quy mô giống công ty chúng ta.”
“Hơn nữa ngay cả ông trùm thành Đông Đồng Thiên Bảo cũng nghe lời Trần Ninh răm rắp, muốn động vào Trần Ninh, không đơn giản như vậy đâu.”
Bọn thuộc hạ ào ào nói: “Hà tổng, không phải chuyện này cứ thế coi như xong đấy chứ?”
“Coi như xong?” Sắc mặt Hà Kim Vinh hung dữ: “Trần Ỉ Ninh đánh chết Diệp Tân Đình, giêt cây rụng tiên của tôi, .
còn đánh gãy tay tôi, thậm chí tuyên bố bảo tôi tới trước phần mộ của Triệu Ngọc Đình quỳ sám hối.”
“Nếu chuyện này cứ thế bỏ qua, truyền ra ngoài, chẳng .
phải Hà Kim Vinh này sẽ trở thành trò cười hay sao.”
Mọi người nhìn Hà Kim Vinh, không nhịn được mà hỏi: “Hà tổng, ông có tính toán gì, hay là tìm mấy sát thủ chuyên nghiệp đi giết Trần Ninh.”
Hà Kim Vinh cười lạnh nói: “Tìm sát thủ đi giết Trần Ninh, như vậy quá dễ chịu cho anh ta r “Không phải anh ta ngông cuồng lắm sao, tôi sẽ tìm người ngông cuồng hơn tới đối phó với anh ta. Anh ta và vợ của mình đều phải trả giá đắt vì chuyện này.”
Mọi người nghe vậy thì vui mừng, ào ào hỏi: “Hà tổng, ông tìm ai tới đối phó với Trần Ninh vậy?”
Hà Kim Vinh nheo mắt lại, chậm rãi nói: “Một trong các thiếu gia Kiều gia, Kiều Lương!”
Kiều Lương!
Thất thiếu Kiều gia!
Được gọi là một trong Tứ thiếu Kinh thành, là một công tử ăn chơi có tiếng, quyền thế cao sang.
Mọi người chấn kinh, ai nấy cũng hào hứng nói: “Đúng vậy, Trần Ninh còn nói phải báo thù cho Triệu Ngọc Đình, nói muốn Thất thiếu tới trước mộ phần của Triệu Ngọc Đình quỳ sám hối rồi tới sở cảnh sát tự thú!”
“Chúng ta nói chuyện này cho Thất thiếu biết, Thất thiếu sẽ trừng trị Trần Ninh.”
Trùng hợp!
Gần đây Kiều Lương đang ở tỉnh Giang Nam, hiện giờ.
đang ở thành phố Đông Giang.
Vì vậy, Hà Kim Vinh lập tức dẫn người chạy tới thành phố Đông Giang, mở tiệc ở khách sạn sang trọng nhất thành phố Đông Giang, mời Kiều Lương ăn cơm.
Kiều Lương và Hà Kim Vinh có thể coi là bạn cũ, trong ngày Kiều Lương tổ chức tiệc rượu hoặc tiệc tư nhân, muốn tìm ngôi sao nữ tới góp vui, đều chỉ cần gọi cho Hà Kim Vinh một cuộc điện thoại, Hà Kim Vinh sẽ giúp anh ta sắp xếp.
Đối với một tên công tử ăn chơi như Kiều Lương, người bạn như Hà Kim Vinh rất được việc, anh ta rất thích.
Cho nên, sau khi nhận được tin Hà Kim Vinh mời anh ta ăn cơm, anh ta không chút do dự dẫn máy người bạn ăn chơi của mình và một đám thuộc hạ tới.
Kiều Lương mặc một bộ âu phục thiết kế riêng, màu trắng, may thủ công, gương mặt anh tuần, ăn mặc rất tao nhã tinh tế, nhưng bước chân lại lảo đảo, quằng mắt trũng sâu, rõ ràng là cơ thể đã bị tửu sắc phá hủy.
Kiều Lương vừa vào trong đã nhìn thấy tay phải của Hà Kim Vinh phải bó bột, anh ta ngạc nhiên: “Ôi, Hà tổng sao.
lại biến thành thế này?”
Hà Kim Vinh cười khổ: “Nói ra thì dài lắm, hơn nữa chuyện này cũng có chút liên quan tới Thát thiều đây!”
Nói rồi, ông ta thuật lại đầu đuôi mọi chuyện cho Kiều Lương nghe.
Kiều Lương nghe xong thì cau mày!
Mấy người bạn ăn chơi và đám thuộc hạ của anh ta ai náy đều nỗi giận, ào ào mắng: “Trần Ninh là cái thá gì, mà dám vô lễ với Thắt thiếu.”
Kiều Lương híp mắt: “Hà tổng, Trần Ninh thật sự bảo tôi tới trước mộ phần của Triệu Ngọc Đình quỳ sám hồi sao2”
Hà Kim Vinh gật đầu: “Tôi lấy mạng của mình bảo đảm, anh ta thật sự nói như vậy.”
Thuộc hạ đắc lực bên cạnh Kiều Lương, võ công cao cường Lục Bưu lập tức lên tiếng: “Hai tiếng trước, đúng là có người gọi điện thoại tới, tự xưng là thuộc hạ của Trần Ninh, Điển Chử.”
“Điển Chử yêu cầu Thất thiếu tới trước mộ phần của Triệu Ngọc Đình quỳ sám hồi, sau đó đi tự thú.”
Kiều Lương nghe vậy thì nổi giận: “Có chuyện như: vậy, sao lúc đó cậu không báo cho tôi?”
Lục Bưu đáp: “Tôi cho rằng đó chỉ là trò đùa, cho nên không nói ra làm ảnh hưởng tới tâm trạng của Thát thiếu.”
Kiều Lương sầm mặt xuống: “Bây giờ tâm trạng của tôi đang vô cùng khó chịu, ha ha, có người dám bảo tôi tới | mộ phần sám hối, còn bảo tôi đi tự thú, đúng là dũng cảm.
Hà Kim Vinh lấy một cuốn tuần san thương mại ra, đặt trước mặt Kiều Lương, híp mắt cười nói: “Thất thiếu, cậu _ xem thử xem người đẹp này thế nào?”
Kiều Lương nghe vậy trong lòng càng giận, thầm nghĩ đã là lúc này rồi, mẹ kiếp mày còn nói chuyện đàn bà với tao?
Nhưng khi ánh mắt anh ta nhìn thấy trang bìa của cuốn tuần san, vẫn bị người đẹp trên trang bìa hấp dẫn.
Người đẹp trên trang bìa của cuốn tuần san thương mại, chính là chủ tịch tập đoàn Ninh Đại, được gọi là nữ thần của giới kinh doanh, Tống Sính Đình.
Kiều Lương kinh ngạc hỏi: “Cô ấy là ai?”
Hà Kim Vinh híp mắt cười nói: “Cô ta chính là vợ của Trần Ninh, chủ tịch của tập đoàn Ninh Đại, Tống Sính Đình.”
Anh ta híp mắt lại, cười gắn: “Người phụ nữ này, tôi muốn.”
Cưỡng ép!
Bá đạo!
Mọi người nhìn Kiều Lương, cũng không nhịn được mà cảm thấy như vậy.
Với thân phân và bối cảnh gia đình của Thất thiếu, anh ta .
đã nói là muốn người phụ nữ nào, chưa bao giờ không có .
được.
Kiêu gia quyên lực như vậy đây!
Là công tử Kiều gia, Kiều Lương có thể muốn làm gì thì làm.
Kiều Lương cầm ly rượu lên, ngắng đầu uống một hơi cạn sạch, cạch một tiếng đặt cốc xuống mặt bàn, lớn tiếng nói: “Đi, lập tức tới thành phó Trung Hải.”
“Đêm nay tôi muốn tổ chức một bữa tiệc lớn ở thành phố Trung Hải, mời tất cả những người thường ngày ăn chơi với tôi, ăn chơi giỏi nhất tới.”
“Tôi muốn Tống Sính Đình tới buổi tiệc lớn này!”
Mấy người bạn của Kiều Lương, cả thuộc hạ của anh ta cũng không nhịn được mà hoan hô.
Ngay cả Hà Kim Vinh cũng cười gần.
Lần trước, Triệu Ngọc Đình bị ép tới tham gia buổi tiệc lớn của đám thiếu gia quyền quý này, lăng nhục tới mức không còn hình người, ngày hôm sau thì nhảy lầu tự sát.
Đám người Kiều Lương bi3n thái như thế, hẳn là chơi điên lắm đây.
Nếu Tống Sính Đình bị bắt tới buổi tiệc lớn của Kiều Lương, có thể còn bị làm nhục thảm hại hơn cả Triệu Ngọc Đình.
Hà Kim Vinh đắc ý: “Trần Ninh ơi là Trần Ninh, đây chính là kết cục khi đắc tội với tôi.”
Chiều tối!
Thành phó Trung Hải!
Trần Ninh đang ở trong phòng bệnh ở bệnh viện, nói chuyện với Triệu Xuân Sinh và Từ Lệ, vừa mới tỉnh lại.
Cuộc phẫu thuật của Từ Lệ rất thành công, sau khi tỉnh lại tinh thần cũng không tệ.
Bà biết Trần Ninh đã mời Tần lão tới phẫu thuật cho mình, sau khi được cứu lại, bà rất cảm kích Trần Ninh.
Nhưng vui mừng vì gặp được quý nhân, bà cũng lo lắng cho con gái.
Thì ra, Triệu Xuân Sinh chưa hề nói cho bà ấy biết tin dữ của con gái, sợ bà không chịu nỗi sự đả kích này.
Trần Ninh và Triệu Xuân Sinh dặn dò Từ Lệ nghỉ ngơi cho.
tốt, sau đó ra khỏi phòng bệnh.
Triệu Xuân Sinh không nhịn được mà h:ị “Trần Ninh, hung thủ hại chết con gái thầy, bây giờ xử lý thế nào rồi?”
Trần Ninh đáp: “Con cho bọn họ 24 tiếng đồng hồ, yêu cầu trong 24 tiếng này bọn họ phải tới trước mộ phần của Ngọc Đình sám hồi, sau đó tới sở cảnh sát tự thú.”
Triệu Xuân Sinh nói: “Cảm ơn con.”
Trần Ninh khẽ đáp: “Đây là chuyện mà con phải làm.”
Trần Ninh và Triệu Xuân Sinh tạm biệt, rời khỏi bệnh viện.
Ra khỏi bệnh viện, Điển Chử báo với Trần Ninh, Kiều Lương đã tới thành phố Trung Hải.
Nhưng Kiều Lương tới thành phó Trung Hải rồi, không hè tới trước mộ phần của Triệu Ngọc Đình sám hối như yêu cầu của Trần Ninh, mà là nhắm và Trần Ninh, muốn gây sự với Trần Ninh.
Trần Ninh nghe vậy, lạnh lùng nói: “Có những kẻ, đúng là chưa thấy quan tài chưa đỏ lệ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]