Âu Hân đang không ngừng là hét , tay đập bùm bụp vào lưng Vương Kì Hạo .
- Vương Kì Hạo , đồ tàn nhẫn nhà anh , mau thả tôi ra . Đồ vô liêm sỉ , thả tôi xuống .
Thấy người đi tới thì mừng quýnh cả lên , không đập anh nữa mà giơ tay vẫy vẫy người đi tới , cái miệng nhỏ của cô lại không ngừng la lên :
- Anh Joserp , cha kêu anh tới cứu em hả ? Anh , mau giúp em .
Vương Kì Hạo nghe vậy thì dừng bước chân , quay người lại . Vì vậy , Âu Hân không thể quan sát được , ánh mắt Vương Kì Hạo và Joserp đang giao nhau tới tóe lửa .
Mặt trời đã nặn sau những hàng cây , trời bắt đầu nhá nhem tối . Họ vẫn đứng như vậy , chưa ai nói với ai câu nào .
Mãi một lúc sau , Joserp mới mở lời trước .
- Vương Đại thiếu soái , anh không thấy Tiểu Hân đang khó chịu sao ?
- Vợ tôi , liên quan gì đến anh ?!
Câu nói này của Vương Kì Hạo khiến gương mặt liệt của Joserp khẽ dao động , sau đó biến mất ngay . Thay vào đó Joserp lại nở nụ cười vô cùng tao nhã .
- Cô ấy là vợ anh , nhưng cũng là em gái tôi .
Bản thân Joserp lại phải nói rằng , cô là em gái . Anh thấy khó chịu trong lòng nhưng gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ mặt liệt bạn đầu , như để đối phương không nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165704/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.