Mất... mất hết tương lai rồi .
" Mong rằng con của Vương Kì Hạo sau này không có vô liêm sỉ như anh ta ".
Âu Hân thầm nghĩ .
Cô nói câu này cũng đâu thể ngờ được , sau này con của anh chính là hội tụ hết gen di truyền của anh và cô . Lúc đó mong rằng , cô sẽ không cảm thấy tổn thương tâm hồn hơn bây giờ .
- A !
Đột nhiên Vương Kì Hạo giật cái còng làm cô ngã vào lòng anh . Cô còn chưa kịp tức giận chửi anh câu nào thì lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh vang lên .
- Không phải hôm qua tôi đã nói với em rồi sao . " Có vẻ tôi chưa cho em nhìn thấy hình dáng nhà tù em không sợ ".
Âu Hân giật mình , nhớ lại câu nói đó của anh tối qua .
Cô muốn khóc .
Đúng là Vương Kì Hạo đã nói vậy . Cô lúc đó chỉ suy nghĩ đơn giản là anh đang dọa cô thôi , chứ ai mà ngờ được là anh làm thật .
Anh đang còng tay cô và đưa cô đến nhà tù thật .
Âu Hân chớp chớp đôi mắt đen của mình nhìn anh , gương mặt nhìn thật thê lương , còn thấy rõ cô là đang khóc .
Thấy cô như vậy làm anh giật mình . Cô vợ ngốc của anh tính chơi trò gì nữa đây .
Âu Hân đúng thật là ngốc . Lời anh nói thật cô không tin , lời anh nói đùa để dọa cô thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165689/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.