Âu Hân thề từ nay cô sẽ không bao giờ ngủ dậy nữa đâu . Nhìn mấy cái nốt đỏ đỏ tim tím này mà cô này mà cô lại tức sôi máu . Cô vừa lấy khăn chà mạnh vào những vết đó vừa tự nhủ : " Muỗi đốt thôi mà , không có gì hết . Muỗi đốt , đúng rồi chính là muỗi đốt " .
Âu Hân tức giận nắm chặt cái khăn trong tay , nhìn vết cắn vẫn hiện dấu răng ở cổ . Cô đúng là ngủ say như chết rồi . Bị người ta ôm lên giường , cởi áo ra , ' cắn ' khắp người cũng không biết .
- Vương Kì Hạo , thiếu soái cái gì chứ ? Biến thái thì đúng hơn .
Âu Hân hét to lên . Cầm cái Khăn vứt mạnh xuống đất .
- Em đang chửi tôi .
- Tôi không chửi anh chẳng lẽ chửi ma ?
Nghe được tiếng Vương Kì Hạo , Âu Hân càng tức giận hơn . Nhưng chỉ ngay sau đó đã làm gương mặt hốt hoảng .
Anh ... là vào từ bao giờ mà sao cô không biết ?
Cô muốn tát vào mặt mình một cái quá đi . Cái mồm hại cái thân rồi .
- Cũng được đấy . Em cứ đứng vậy chửi tôi đi , tôi đang nghe .
Ngược với khuôn mặt đen xịt của Âu Hân là nụ cười rất nguy hiểm của Vương Kì Hạo . Thấy anh tiến lại gần mình Âu Hân mới thấy rõ cái mồm lúc giận của cô hại cô sợ như thế nào .
Đúng là ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165687/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.