Hắn đã nhường một bước.
Tô Tịch Nhan sinh khí, mi mắt rũ xuống, muốn từ trên người hắn nhảy xuống dưới,nhưng bị Lục Sính đè lại.
"Cẩu đồ vật, mục đích không đạt được liền sinh khí? Ai cho em quán ra tính tình như thế?"
Tô Tịch Nhan bĩu môi, nhìn hắn liếc mắt một cái: "Em đều đã cầu anh như vậy, chẳng lẽ liền không thể phát ra một mặt tính tình sao?"
Trong khoảng thời gian này lá gan cô trở nên hơi hơi lớn hơn một chút, còn dám cùng Lục Sính cò kè mặc cả.
Lục Sính nhấp miệng, nhìn cô mở miệng: "Hoài thượng liền cho em tiếp quản Tô gia, mặt khác không cần bàn nữa."
Tô Tịch Nhan biết đây là điểm mấu chốt của hắn, những cái gì khác đều không nói đến.
Lục Sính nhìn cô: "Tiếp tục đi!"
Vì sớm ngày tiếp quản Tô gia, Tô Tịch Nhan rất là phối hợp với Lục Sính.
Muốn làm cô như thế nào đều được, mục đích chính là muốn sớm một chút mang thai.
"Nhan nhan a...."
Tô Tịch Nhan ý loạn tình mê lên tiếng, chỗ giao hợp vang lên bang một tiếng.
Đỉnh đến thân thể cô căng thẳng, dương v*t đỉnh trong hoa tâm cô run run lên.
Lục Sính từng cái từng cái va chạm, tốc độ không nhanh, từng cái tới, không đến vài cái thao lộng mà tiểu huyệt cô đã mật thủy càng ngày càng nhiều.
Cảm giác đã thao khai, Lục Sính không khắc chế chính mình nữa, thọc mạnh dương v*t nóng bỏng vào.
Tô Tịch Nhan giương cái miệng nhỏ kêu rên không ngừng, thường thường bắt lấy cánh tay hắn cào vài cái.
Lục Sính nhìn cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/504100/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.