Lục Sính lại lải nhải vài câu nữa, cô thực sự là không còn kiên nhẫn mà ngồi nghe hắn lải nhãi nữa.
"Anh đừng nói nữa, em bảo đảm tuyệt đối sẽ chiêu đãi thật tốt Trương đại soái phu nhân đó có được chưa?."
Lục Sính thấy cô không chút để ý đến lời hắn nói mà trong lòng thấy hơi lo lắng.
"Cẩu đồ vật, sự tình nếu làm không tốt , xem anh trị em thế nào!."
Hắn giống như hù dọa cô đã thành thói quen, ba quy định mà cô đề ra hắn đều vứt ra sau đầu.
Cô liền không cao hứng:
"Anh lại dọa nạt em, không phải nói hay lắm sao, gì mà sẽ không hù dọa em nữa?"
Lục Sính không nói gì, cô cũng không hé răng.
Ngày kế tiếp lúc sáng sớm cô liền dậy, phân phó thu thập mấy gian phòng cho khách, rồi lại cùng Lục bá thương lượng nấu món gì, cùng chiêu đãi như thế nào!
Vội an bày tốt những việc này, qua lại chuẩn bị hết hai giờ đồng hồ, theo sau thì bắt đầu thu thập sửa soạn bản thân.
"Má Vương, bà xem ta mặc bộ quần áo này có được không?"
Bộ sườn xám màu hồng nhạt thêu hoa miên, trên vai đeo áo choàng bạch hồ.
Tóc dài búi lên, trên tóc còn cắm một cây trâm bằng ngọc.
Trâm ngọc cùng màu với khuyên tai, cô trang điểm nhẹ nhàng, chỉnh thể thoạt nhìn vừa cao quý mà không mất đi vẻ ưu nhã.
Má Vương cười khẽ:
"Thiếu nãi nãi à, bản thân cô đã là một đóa hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377980/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.