Lục bá đã sớm báo cáo những việc này lại với hắn. Rằng cô đã cố gắng như thế nào chuẩn bị chu đáo ra sao để sắp xếp gọn gàng những việc này .
"Vậy anh còn không khích lệ em một chút sao?"
Lục Sính thấy mũi cô như muốn hếch lên tận trời liền cười nói.
"Nhìn cái đức hạnh này của em kìa, lăn qua một bên đi."
Thấy cô giả vờ buồn bực mà dùng chăn che khuất mặt lại.
Hắn chỉ cười khẽ, rồi cởi bỏ áo ngoài leo lên giường nằm.
Thấy hắn không có chịu nói lời nào, cô trừng trừng mắt không biết suy nghĩ cái gì, không đến một hồi liền tiến vào mộng đẹp.
Ngày kế tiếp thời tiết thực đẹp, sau khi chạy bộ buổi sáng rồi ăn cơm sáng xong liền dắt theo Liễu Xuân Hoa đi dạo phố.
Cô mua cho cô ấy một kiện áo choàng lông chồn, rồi lại dẫn cô ấy đi mua một ít nước hoa cùng một số vật phẩm khác.
Sau đó còn dẫn cô ấy đi làm tóc, tới gần buổi trưa hai người mới quay lại đi cùng Lục Sính và Trương đại soái ăn trưa cùng nhau.
Trên bàn Liễu Xuân Hoa đem cô khen đến không ngớt miệng, Lục Sính ngoài miệng tuy là chưa nói cái gì, nhưng trong lòng như muốn nở hoa, cực kỳ vừa lòng về cô.
Buổi tối mấy người họ đi Bách Nhạc Môn, vợ chồng Trương đại soái chơi rất cao hứng, ngày hôm sau bọn họ liền bao lớn bao nhỏ mà quay trở về Đăng Châu.
Cô có cảm giác trải qua lần này, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377979/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.