Ngày hôm sau là một ngày mưa tầm tả, từ sáng sớm Lục Sính đã tới. Thấy trên cổ hắn có cái dấu hôn, cô liền nhìn nhiều hơn một chút.
Trong đầu tưởng tượng đến chuyện rất có khả năng hắn cùng cái cô Hình Tuệ Phương gì đó đã thượng giường với nhau, làm loại sự tình kia, trong nháy mắt cô có cảm giác hắn rất bẩn, rất dơ.
Lục Sính thấy cô nhìn mình chằm chằm, ánh mắt mơ hồ không rõ liền hỏi:
"Cẩu đồ vật, em đây là đang mắng thầm anh sao?"
Hắn cùng cô ở bên nhau thời gian dài như thế, nên mỗi một cái ánh mắt, mỗi cái biểu tình đều không thể giấu giếm, qua mắt được.
Cô cười chân chó giả lả nói:
"Không có mà, nào dám, nào dám."
Lục Sính trừng mắt liếc cô một cái:
"Còn có chuyện gì mà em không dám à?"
Cô không cùng hắn lý luận nữa, mà quay sang nhìn nhìn mấy người đang nâng đồ vật lên xe.
Kỳ thật thì cũng không có nhiều đồ vật lắm, chỉ có mấy cái rương da mà thôi.
Tổng cộng ba chiếc xe, Lục Sính lái một chiếc chở hai mẹ con họ. Trên đường đi hắn không nói lời nào, cô ôm Nha Nha cũng không nói lời nào.
Con đường gồ ghề lồi lõm, càng đi thì càng thấy hẻo lánh, dần dần cô phát hiện có chỗ gì đó không thích hợp lắm.
Chẳng lẽ hắn muốn bỏ mẹ con cô ở một thôn nhỏ trong núi à? Trong suy nghĩ của cô chưa từng nghĩ tới việc này a!
Cô có chút sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377922/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.