Lục Sính nhìn cô thật kĩ, kỳ thật trong lòng cũng không nắm chắc, nhưng vì sự an toàn của mẹ con cô, hắn không thể không đánh cuộc một phen.
Phòng ở được quét tước sạch sẽ, hắn liền dẫn cô đi vào. Cách một cánh cửa, có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm huấn luyện binh lính ở bên ngoài. Hắn đem cô ấn trên ván cửa, cười khẽ mà mở miệng:
"Nhớ kỹ, phải thành thành thật thật ở lại chỗ này đợi, em nếu là giở trò gì hay rời đi nửa bước, đến lúc đó đừng có trách anh không niệm tình nghĩa vợ chồng của hai chúng ta đó."
Hắn là rất không yên tâm, bằng không sẽ không lặp đi lặp lại những câu hù dọa cô như này.
Cô thành thật mà gật gật đầu:
"Em sẽ thực ngoan."
Hắn cũng hy vọng cô sẽ ngoan ngoãn, bằng không xảy ra hậu quả gì hắn cũng không dám tưởng tượng đến.
Hắn hâm dọa nhiều lần như thế nên cô có chút sợ hãi, thân thể run rẩy lên. Lục Sính nhìn cô như vậy thì lại đau lòng, đem cô ôm vào trong ngực mình.
"Nhan Nhan, anh phải đi làm một chuyện lớn, cho nên mới muốn em an phận một chút, đừng để anh thêm phiền lòng có biết không?"
Cô ghé vào trong lòng ngực hắn rầu rĩ lên tiếng, lúc này hắn mới cùng cô tách ra.
"Ngoan ngoãn ở chỗ này chờ anh."
Cô lại ừ một tiếng, Lục Sính hôn lên trán cô một cái.
Lúc gần đi hắn lại lần nữa dặn dò cô phải thật ngoan ngoãn.
Cô đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377920/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.