Đàm Như Khả thêm phần bực bội, đã mất công đến lại không được gặp anh. Cứ thế này bao giờ mới thân thiết nổi?
———————————
Trưa rồi mà Đàm Tiểu Châu vẫn miệt mài sắp đồ dọn vào kia túc xá.
Đại học H cách nhà cô khá xa nên việc vận chuyển hơi mất thời gian.
Thật may cô nàng vẫn học cùng, ở chung phòng với Trương Giai Tuệ, có bạn bè ở cạnh vẫn là vui nhất!
“Xong!”
Trương Giai Tuệ mệt mỏi nằm xuống giường, bụng bắt đầu kêu đói.
“Đàm Tiểu Châu, cậu xong chưa?”
Đàm Tiểu Châu xếp vào nốt vài cuốn sách lên kệ rồi vươn vai thật dài.
“Xong rồi, đi ăn thôi”
Cô nàng mở cửa bất ngờ đụng phải người kia.
“Xin lỗi…”
Cô ngẩng đầu nhìn lên, là Thẩm Mặc Kiêu!
“Cận thận một chút, không sao chứ?”
Anh nhẹ nhàng xoa vết cụng đầu cho cô nàng.
Cô ôm đầu nói nhỏ.
“Không sao…”
Anh có biết mò đến tận đây cơ đấy! Trương Giai Tuệ chắc chắn là người khai!
Vừa nghĩ thôi Trương Giai Tuệ đã chạy ra, hào hứng khoác túi nhỏ trên vai.
“Đi ăn thôi nào. Lalala…”
Trương Giai Tuệ tung tăng đi trước, hai người bước theo sau, nhìn rất giống một gia đình nhỏ…
Quán ăn gần trường nên khá đông, có mấy người xếp hàng không ý tứ mà xô đẩy nhau.
Mấy người đó chỉ ngay trên Đàm Tiểu Châu. Thật không biết giữ phép tắc nơi công cộng gì cả.
Họ bắt đầu gây chuyện rồi đánh nhau đụng trúng cô nàng. Lực hai người họ rất khỏe, đẩy ngã cả cô, cô nàng ngã vào người Thẩm Mặc Kiêu, anh ôm chọn cô trong tấm thân.
“Có đau không?”
Đàm Tiểu Châu khẽ lắc đầu, cô ổn.
Nhưng tinh thần cô nàng không ổn chút nào.
Hôm nay là ngày gì vậy chứ? Cô đụng vào anh những hai lần…
Tinh tinh, tiếng điện thoại kêu.
Là tin nhắn, ba mẹ cô đến đây thăm.
Đàm Tiểu Châu nhận được tin liền quay lại kí túc, ba mẹ cô đang đứng đợi ở đó.
“Chết rồi, em quên mất không đưa chìa khóa phòng cho Đàm Tiểu Châu”
Lúc sáng vội quá nên Trương Giai Tuệ không để ý chuyện này. Bây giờ ba mẹ cô lên thăm lại không vào được.
“Em đợi xếp hàng đi. Để anh mang cho cô ấy”
Thẩm Mặc Kiêu đuổi theo cô nàng đến kí túc vừa hay gặp ba mẹ cô.
Vậy mà lại bắt gặp thiếu soái ở cùng Đàm Tiểu Châu? Không phải Đàm Như Khả mang cơm đến cho anh sao? Đáng lẽ giờ đang ở cùng cô ta mới phải.
Đàm Quân vốn sinh nghi ngờ, tính khí lại nóng nảy.
Thẩm Mặc Kiêu giờ đã có hôn ước rõ ràng rồi cô còn dây dưa vào?
“Sao hai đứa lại đi cùng nhau?”
Trụ sở chính của anh vốn xa trường, không thể có chuyện trùng hợp gặp nhau ở đây được.
Đường Nhu Tịch kéo tay con gái lại, tách hai người ra.
“Ba mẹ à, không phải như hai người nghĩ đâu”
Đàm Tiểu Châu khó khăn giải thích, ba mẹ đang sợ cô với anh sẽ phát sinh ra mối quan hệ gì ư?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]